Đêm thu đã phủ trùm mặt đất, cung trăng đuổi bắt sao băng, chòm sao Bắc Đẩu từ từ di động trên bầu trời.Dãy núi Thái Sơn vô cùng tĩnh lặng, không tiếng côn trùng, không tiếng dã thú, song lại có bóng người. Chỉ thấy trên Phi Long Phong có bảy bóng người lướt nhanh đi lên nhẹ nhàng như chim én, ba người đi đầu tuổi đều trên lục tuần. Người giữa mày rậm, mắt bé, mũi lân miệng rộng và ria chữ bát, người bên trái mặt trắng, mày kiếm mắt sao, phong thái bất phàm, nhưng có điều mắt láo liếng đầy vẻ nham hiểm, người bên phải mặt vàng ệch, có vẻ như bệnh hoạn rất lâu năm.
Theo sau họ là bốn hán tử mặc võ phục, có lẽ đi quá gấp, lúc này trên mặt đều đã toát mồ hôi. Lão nhân ria chữ bát vừa lên đến đỉnh núi, hậm hực quét mắt nhìn bốn hán tử theo sau nói :" Cũng tại bốn tên vô dụng các ngươi làm cho vướng bận, không thì đã đến Ngọc Long cốc từ lâu rồi." Bốn hán tử sợ sệt vâng dạ, thậm chí không dám thở mạnh. Bỗng người mặt trắng chỉ tay xuống đáy cốc nói :" Đại ca, nhị ca, hãy nhìn xem tòa thạch bảo đồ sộ dưới kia, có thể nào chính là cổ Bảo trong lời đồn chăng?". Mời các bạn cùng theo dõi chuyển biến tiếp theo của truyện Huyết Chưởng Thánh Tâm,
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.