Người ta nói sống chết đều có số. Một khi dương thọ đã hết, có cố gắng cách mấy cũng không thể sống thêm được một vài năm. Và nàng, chính là một người đã bước vào thế giới âm. Nàng chết rồi sao? Tại sao những người xung quanh không ai nhìn thấy nàng, không ai biết đến sự hiện diện của nàng? Nàng tuyệt vọng thẫn thờ, linh hồn vẫn bơ vơ không có nơi để dừng bước. Thật không ngờ, nàng chết, nhưng lại xuyên không. Linh hồn nàng xuyên vào thân xác của một cô gái ở thời cổ đại. Từ nay, nàng là nhị tiểu thư của nhà họ Lãnh-thừa tướng phủ. Sau đó, nàng phải ngoan ngoãn gả cho tên Cửu vương gia phúc hắc yêu nghiệt!
Oa, nàng không muốn! Những tháng ngày tuổi xuân vô tư giờ còn đâu? Nàng vẫn muốn được đi du ngoạn giang sơn. Dù sao nàng mới đến đây, vẫn chưa am hiểu rõ phong tục nên vô cùng tò mò! Không ngờ, vị Cửu vương gia yêu nghiệt kia lại giữ nàng ở lại bên cạnh hắn. Nàng cũng vì độ soái của hắn mà trở nên chết mê chết mệt. Nàng còn bị hắn ôm! Hắn ăn thịt nàng đến đau rã rời!
Khốn kiếp! Hắn sủng hạnh nàng như vậy là muốn chiều hư nàng có đúng hay không? Đúng hay không? Tại sao hắn cứ thế ôn nhu dịu dàng với một mình nàng? Sự ân cần của hắn hại nàng rơi vào cạm bẫy của tình yêu, muốn chạy cũng không thể thoát khỏi hắn!