- Vương gia! đã đến lúc ta phải lên đường trở về rồi!
- Ngươi đợi một chút!
- Vương phi có lẽ đang mong người!
- Vương phi? Ta thành thân rồi sao?
- Vương gia! Người...có phải đang đùa với hạ thần?
- Ta tuyệt đối không đùa!
- Người vì vương phi mới đến hang động này tìm thuốc chẳng lẽ người quên mất! Không thể được!
- Ta không quan tâm, có thê tử hay không cũng được, chuyện ta không cần ngươi quản
. Phó tướng quân lắc đầu rời khỏi chỗ hắn, ông biết là hắn đang đợi ai đó. Một canh giờ sau nhận biết đã quá trễ đoàn quân bắt đầu khởi hành, ngồi trong xe ngựa đi được một đoạn thì nghe giọng nói của nữ nhân đang hổn hển đuổi theo
- Dừng lại!
. Hắn bước xuống, nhìn thấy nữ nhân kia tâm trạng liền tốt hơn
- Nam Phong! Huynh dám bỏ ta! hộc...hộc... không đợi ta đi cùng sao?
. Hắn nhẹ nhàng đi lại, cuối xuống nhìn Hiểu Nguyệt, nở nụ cười ôn nhu, đưa tay chủ động nắm lấy tay nàng
- Vậy cùng ta đi!
. Tô Hiểu Nguyệt vừa nghe liền cảm thấy trong lòng vui sướng, cười tươi rạng rỡ, cùng hắn trở về kinh thành
----------
. Mấy ngày trước, hoàng thượng đã cho người đến rước cô về phủ trước đợi tin của đám người Phó tướng quân, ngày nào cũng ngồi ở đình viện không muốn làm gì cả, chỉ đi qua đi lại lòng tự nhủ hắn sẽ mau chóng về thôi. Hôm nay, hay tin hắn an toàn đang trên đường trở về, cô liền lập tức cho người dọn dẹp lại phủ chào đón hắn, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-sung-phi/1634419/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.