- Thanh Lâu Các! Biết ở đâu mà tìm bây giờ?
. Cô cầm tờ giấy nhỏ đi xung quanh tìm kiếm nhưng mãi chẳng thấy bèn ngồi xuống nghỉ chân một lát. Chợt bên kia đường có hai người đang trò chuyện với nhau. Cô nghe loáng thoáng vài chữ...thanh lâu...mỹ nữ? Đó chẳng phải là kỹ viện ư? Cô liền đứng dậy phủi tay đi một mạch đến hai nam nhân kia.
- Hai huynh đệ cho ta hỏi hai người có biết Thanh Lâu Các?
- Sao lại không biết? Thanh Lâu là kỹ viện lớn nhất có nhiều mỹ nữ đẹp ở kinh thành này ai ai cũng biết, cô là từ xa tới?
- Ta đúng là ở từ xa đến mà!
. Cô nghĩ trong đầu rồi tiếp tục dò hỏi.
- Hai người có biết kỹ viện đó ở đâu không? Ta cần việc gấp phải đến đó.
- Cô nương cứ đi thẳng đến cuối đường sẽ thấy, cô nương là nữ nhi sao lại đến chốn đó?
. Nam tử kia chưa kịp hỏi cô đã nhắm thẳng cuối đường mà phi đến đó.
- Tiểu Xuân! Em nhất định phải an toàn trở về để hầu hạ ta nữa.
. Cô dùng hết kỹ năng chạy trong các buổi học thể dục dốc sức chạy nhanh nhất có thể cuối cùng cũng đến nơi.
- Phù... Mệt quá lâu rồi không vận động nay lại chạy mệt đến rã người.
. Cô đưa tay vuốt vuốt ngực thở rồi tiến vào bên trong. Một người phụ nữ mập mạp có vẻ quyền uy bước ra, một tay cầm quạt che nửa khuôn mặt, đôi mắt sắc bén nham hiểm.
- Người này phải chăng là Tú bà trong truyện Kiều?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-lam-sung-phi/172713/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.