. Hắn bế cô vào phòng rồi liền đóng cửa lại, tiến lại phía giường từ từ đặt cô xuống, hai tay không an phận cởi áo ngoài của cô. - Ê....ê bỏ tay ra.... . Nắm tay của hắn đẩy ra nhưng hỡi ôi hắn là một tên mặt dày vô liêm sỉ không những cởi áo ngoài mà còn lần mò vào trong nhéo một cái, đồ chó! . Hắn nhếch môi cười sau đó không nói mà hành động lột hết y phục của cô, cô vung tay vung chân đạp tứ tung vào người hắn lại bị hắn nắm chân kéo lại đặt dưới thân làm người ngoài nhìn vào cũng muốn đỏ mặt, ôi cái tư thế! ( kiểu gì thì đọc H cũng biết rồi nhé! ^^). . Hắn nhìn cô, một cách say đắm, nhẹ nhàng chứ không phải đầy lửa giận căm ghét, ánh mắt trìu mến đầu tiên của hắn dành cho cô sau khi hắn mất trí nhớ. - Ngươi....ngươi tránh ra... đừng nhìn ta như thế...không quen... . Hai tay để ở vòm ngực hắn đẩy mạnh, nói cho cùng cô cũng chỉ là một nữ nhân chân yếu tay mềm, ăn nhằm gì với hắn kia chứ! Hai mày hắn nhăn lại như thế, đau lắm sao? Tính gạt lão nương à? . Một cơn đau đầu ập đến làm hắn choáng váng lại bị cô đẩy một cái mà không trụ vững ngã qua một bên, liền thấy một đoạn hình ảnh, làm thay đổi hắn! - Đừng giả vờ nữa, ta không bị ngươi gạt đâu! . Cô lấy tấm chăn che thân thể lại, nhìn đi nơi khác mà nói, vốn dĩ cũng rất lo cho hắn, nhưng lại nhớ đến chuyện của hài tử liền cố tỏ ra không quan tâm. - Hàn Tuệ! Ta xin lỗi! - Ngươi cũng biết xin lỗi à? Ta tưởng cầm thú như ngươi chỉ biết hành hạ người khác, cởi y phục của ta rồi xin lỗi, lúc ta mang thai bị ngươi nhốt vào nhà lao sao không xin lỗi đi! . Đôi mắt hắn long lanh như muốn rơi lệ, cô nhìn hắn mà ngạc nhiên, tính làm tiểu bạch thỏ à? . Hắn nhẹ nhàng kéo cô lại ôm cô vào lòng, nắm hai tay đang vung vẩy của cô hết sức dịu dàng. - Ngồi yên! Để ta ôm nàng một chút! . Có phải là hắn không? Hắn trở về rồi? Không, hắn nhất định là đang muốn chơi đùa cô! - Tránh ra...hỗn đản nhà ngươi...ưmm.... . Hắn đột nhập vào khoang miệng cô bất ngờ, lưỡi đi vào trong thăm dò, cảm thấy có vị ngọt....à mà có gì đó tanh tanh pha lẫn.... - Hàn Tuệ! Dám cắn ta...? . Hắn như muốn nổi giận lại cố gắng kìm nén, thở một hơi dài rồi đi mất. May quá! Cuối cùng hắn cũng chịu đi, cô ngồi dậy mặc lại y phục, vừa choàng áo ngoài vào thì cửa mở ra... - Mặc đồ vào làm gì? Lại đây, đi tắm! - Đùa với lão nương à? Tắm cái gì chứ? Tô Hiểu Nguyệt đâu? Vương phi thất sủng như ta không dám cùng nàng tranh chồng nữa rồi! - Lảm nhảm! . Hắn đi vào bế cô đến bồn tắm, cẩn thận xem nước nóng lạnh thế nào rồi lại ra sức giằng co để cởi y phục của cô ra lần hai, vừa dùng sức nhưng lại cố gắng giảm bớt lực để ấn cô ngồi yên vị, từ đâu đem đến một rổ toàn cánh hoa hồng rồi rải xuống nước, yêu thích vẩy nước vào mặt cô, nhìn mặt cô đi, khuôn mặt biểu lộ rõ “ ta đây giống nhi tử của ngươi lắm sao? “. Cô đúng là đã từng xem phim cổ trang và mơ ước sẽ được soái ca tắm cho trong khung cảnh lãng mạn rải rác cánh hoa hồng thơm thơm nhẹ. Nhưng....tên họ Lý này có phải đã phát điên rồi hay không? Mới mấy ngày trước còn hành hạ người ta suốt cả đêm, chỉ cần bước xuống giường là đã thấy ê ê ẩm ẩm, mấy ngày không gặp liền đến tận biệt viện của cô rồi còn bế bồng vào phòng lột sạch y phục, đi pha nước ấm cho tắm nữa cơ chứ, hoa hồng cũng rất chịu đầu tư, còn điên điên vẫy nước vào mặt cô, bộ cô đang đùa với hắn hay sao mà mặt hắn như tiểu hài tử lên ba được ăn hồ lô thế? Mẹ kiếp! Loạn rồi! Loạn cả rồi! - Ahhhh... - Tuệ nhi! Không được la hét, chói tai quá! . Con mẹ nó! Còn thân thương hai chữ “ Tuệ nhi “ nữa kìa, cô điên mất! Uầy! Hắn đang làm gì thế? Hửmm....lột đồ? - Ngươi...ngươi làm gì vậy? Sao lại dám khoả thân trước mặt ta, mau xoay ra chỗ khác, mau lên! . Hắn cười khẩy trên tay đang cầm cái quần vừa mới cởi ra! - Còn ngại gì nữa! Hôm trước chẳng phải đã thấy hết rồi sao? - Biến thái! Mau tránh xa lão nương! . Hắn yêu nghiệt cười, thò một chân vào bồn tắm. - Dừng lại, ngươi bước thêm nửa bước nữa, ta cắt cái chỗ dư của ngươi! . Hắn vẫn mặt dày bước chân còn lại vào rồi ung dung ngồi xuống nhanh tay kéo cô vào lòng, tấm lưng nhỏ cơ hồ cảm nhận được vòm ngực rắn chắc. Bên tai nhột nhột, hắn nói nhỏ vừa đủ cho cô nghe. - Ta sợ nàng không nở cắt đi, nàng sẽ đau lòng! - Ngươi... . Cô đỏ mặt cúi xuống, nhúc nhích một chút để điều chỉnh lại chỗ ngồi, chẳng may va phải cái thứ kia, làm đang yên đang lành cái đó rục rịch sống dậy chĩa vào phía sau cô, trên khuôn mặt cô hiện rõ ba vạch đen, con mẹ nó, cái gì nữa đây! . Hắn không an phận đưa tay lên vai cô vuốt vuốt nhẹ. - Để ta tắm cho nàng! . Giọng khàn khàn, hắn lấy một ít hoa hồng để lên vai cô rồi ma sát nhẹ nhàng xuống cánh tay, lần mò xuống địa phận eo bụng, hư hỏng trườn lên đồi núi chập chùng kia xoa nắn. Làm cô muốn hay không cũng vặn vẹo cơ thể từ miệng thốt ra những âm thanh mê người. - Ưmm....ngươi... - Có thích hay không? . Hắn đưa tay lần xuống địa phận cấm tách hai chân cô ra, ma sát nơi tư mật, cảm nhận được sức ấm nóng. Cô cố gắng đứng dậy liền bị hắn kéo xuống lấy cả thân đè lên người cô, thấy cô không chịu phối hợp liền áp lên môi hôn ngấu nghiến , một tay phía trên ra sức xoa nắn đủ hình dạng, tay phía dưới miết nhẹ cửa động làm cô run run vặn vẹo....
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]