Cô công chúa Vân Kiểu vì giang sơn xã tắc, vì quốc gia đại sự mà hy sinh thân mình đi ám sát thái tử nước bạn là Vô Mẫn Quân. Nàng Vân Kiểu này cầm kì thi họa cái gì cũng không biết, nhan sắc thì bình thường đến mức anh nam chính khinh bỉ, chỉ được điểm duy nhất là giỏi võ, cộng với tính tưng tửng: không nói thì thôi, thốt ra câu nào người khác chết câu ấy. Chị với anh gặp, đánh nhau, lăn lộn một hồi thì đầu đập vào nhau, thế là hoán đổi thân xác.
Từ đây bao éo leo xảy đến với cả hai. Chị nữ chính thì vừa phải giả bộ tác phong cho nghiêm túc, lạnh lùng như anh thái tử, vừa phải tìm cách trấn an dàn mỹ nữ thướt tha yêu kiều lúc nàm cũng bám theo boss Vô Mẫn Quân. Còn anh nam chính thì cũng đau đầu tránh âm mưu hãm hại của hết thái tử này tới công chúa khác. Lại còn khi thân xác Vân Kiểu đến tháng lần đầu tiên, mặt anh đỏ lựng như gà mắc tóc. Lúc đầu, Vân Kiểu ghét Vô Mẫn Quân lắm. Cơ bản anh lúc nào cũng ra vẻ đạo mạo, lại còn âm hiểm, xấu xa nhất quả đất. Anh thì cũng khinh chị, nhìn chị với ánh mắt muốn ăn đấm, nên có cơ hội là phá hoại hình tượng vốn chẳng mấy tốt đẹp về chị không thương tiếc.
Từ đó, nhân gian truyền tai nhau một câu: nhà nào có nam tử nhất định phải cẩn thận, hoàng thượng nhìn trai đẹp với ánh mắt muốn nổi da gà. Còn hậu cung thì đừng ai động vào hoàng hậu, gà bay chó sủa, ác danh có tiếng. Cuối truyện, Chị Vân Kiểu bắt anh hoán đổi thân xác thêm lần nữa, sinh con cho chị vì chị sợ đau..