Trời mưa dầm dề, rả rích. Hồ Bất Động cuộc đời cô được phán Bản mệnh của mình mang điềm ác, sao Hồng Loan không dịch chuyển, nhân duyên khô cạn, cả đời là bà cô già.
Đêm trăng tròn, mang tờ giấy đó đến gặp tôi. Phải nói, lần đầu tiên Hồ Bất Động cô rất muốn có chồng bởi vì năm cô lên mười một tuổi, bị bố phát hiện ra mình viết thư tình cho lớp trưởng, cô liền bị người bố nhẫn tâm tống vào am ni cô quản giáo mấy năm trời. Cô đứng trước mặt Phật tổ, thề rằng sẽ lấy chồng sớm nhất có thể để thoát khỏi người cha mê tín của mình và sẽ không day dứt về những chuyện trong quá khứ. Quay đi quay lại bỗng chốc cô đã bước sang tuổi mười tám, vậy mà chưa từng một lần được thưởng thức vị ngọt ngào của tình yêu đầu đời.
Nhưng đúng vào lúc cô bế tắc nhất, thằng ngóc Phàn Đoàn xuất hiện nói với cô, số mệnh của cô cũng không phải không thay đổi được, suốt ba năm giữ lòng trong sạch thoáng cái đã bị hủy trong một ngày, dây thần kinh trong não bị đứt từ lâu nay được nối lại, đầu cô xuất hiện bốn chữ Đàn ông. Liệu cô có thể kiếm được mối tình đầu đời của mình không?