“Yên tâm, trong lòng em chị quan trọnghơn bất cứ người nào.”
* * *
Đèn xe máy chiếu xuống con đường đang chìm dần vàobóng tối, chiếc xe chậm rãi di chuyển về phía trước. Tả Gian Lăng lộc cộc gõđôi cao gót của mình lên mặt đường, hai bàn tay nắm chiếc điện thoại chăm chúnhắn tin, hoàn toàn không để ý đến Huỳnh Nhất Nhị vẫn dắt xe đi bên.
Anh cũng chẳng bận tâm, chẳng nhìn bàn tay bận rộn củacô, chỉ châm một điếu thuốc kẹp vào ngón tay, dắt xe máy bước đi bên cô.
“Anh rất muốn về nhà rồi đúng không?”Giọng cô nghe hơi nặng nề nhưng tay vẫn không giảm tốc độ, mắt dán vào mànhình, không ngẩng đầu lên, cứ như thể đang nói chuyện với chiếc điện thoại vậy.
Anh chỉ nhếch miệng, không nói gì. Điếu thuốc trongtay cháy dần, tàn thuốc rơi lả tả xuống đất.
“Anh còn giận em sao?” Giọng cô vẫnnặng nề, tốc độ nhắn tin hơi chậm lại.
“Không.” Anh buông đúng một chữ cụtngủn rồi đưa điếu thuốc ở tay lên miệng hút.
Cô dừng lại, đứng im, siết chặt điện thoại trong lòngbàn tay và quay sang nhìn thẳng vào anh. “Anh muốn chia tay phải không?”
Anh nhướn mày, dường như cảm thấy cô đang nói đùa nênkhẽ mỉm cười. “Không phải, em biết anh nhát gan mà.”
“Xem ra anh thực sự rất sợ em nói vớingười kia là anh nguy hiểm thế nào.” Tả Gian Lăng cười giễu cợt, nhét điệnthoại vào trong túi.
“Nguy hiểm à.” Anh lặp lại cái tính từdường như khiến anh cảm thấy khá hài lòng này và gảy tàn thuốc xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-that-xui-xeo/3186790/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.