“Anh đợi em đến đêm trăng tròn! Đãnghe thấy chưa?”
***
Bóng tối buông xuống, đáng lẽ giờ này các tiệm ăn đêmphải đông nghịt khách khứa, vậy mà tối nay, nồi nước dùng đã sôi ùng ục, tỏakhói nghi ngút nhưng trong quán chỉ có hai người đang ngồi đối diện nhau. Ôngchủ quán lạnh nhạt liếc nhìn, quơ quơ chiếc xẻng xào nấu về phía hai ngườitrước mặt.
“Đau, đau, đau, em nhẹ tay một chút.”Giọng nói của Huỳnh Nhất Nhị lúc nào cũng pha chút cợt nhả, tếu táo nhưng hômnay còn hòa lẫn cả tiếng nghiến răng rờn rợn.
“Bây giờ thì chắc anh hiểu là khôngnên sĩ diện rồi chứ?” Hồ Bất Động vừa chấm miếng bông gòn vào cồn sát trùng vừanheo mắt nhìn anh chàng trước mặt. Lúc nào rồi còn cố tỏ ra phong độ, miệng sắprách toác ra mà vẫn nhăn nhở cười được!
“Trước mặt con gái, da mặt anh luôndày vậy đấy.”
“…” Hồ Bất Động ấn mạnh miếngbông gòn lên vết thương của anh.
“Á…” Lại mộttiếng kêu thất thanh
“Lần này lý do lại là gì đây?” Côtrừng mắt lườm anh.
“Đàn ông đánh nhau còn có thể vì lý dogì đây? Đương nhiên là vì đàn bà, có kẻ dám cướp bạn gái của người em của anh,anh đương nhiên phải ra tay giúp đỡ chứ, em biết đó, đàn bà như quần áo, anh emnhư tay chân mà!”
“Vì bạn gái của người khác mà đánhnhau ra nông nỗi này, anh có cảm tưởng thế nào?” Cô cười khan một tiếng, thậtra cô không có ý định phỏng vấn cảm tưởng của bị can.
Nhưng dường như anh lại khá hứng thú với cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-that-xui-xeo/3186798/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.