Đàn bà, đúng là đám sinh vật ngang ngược, khó hiểu…
* * *
“Bà nói cái gì? Muốn tôi học ni cô nàycách làm trai bao sao?”
Tiếng Trác Duy Mặc oang oang, có lẽ đây là chuyện nựccười nhất mà anh từng nghe, Giọng nói kỳ quái, đáng sợ của anh khiến Hồ BấtĐộng đứng bên cạnh mà nổi hết da gà. Lại cộng thêm đôi mắt trợn trừng và lôngmày nhướn cao, cô không bủn rủn, không dựng tóc gáy sao được. Cô nhón chân toanchuồn ra ngoài cửa,nhường lại không gian cho hai mẹ con họ mặc sức “tâm sự”.
Trác Duy Mặc đâu có hiểu cho nỗi khổ tâm của cô. Anhnheo mắt, kéo kẻ đang muốn bỏ trốn kia trở lại, chỉ tay vào cô bật và bật lêntràng cười khinh khỉnh, nói: “Bà muốn tôi học làm trai bao với loại này sao? Haha! Lão thái bà ơi, bà nghĩ gì vậy?”
“…” Thế nào gọi là “loạinày”? Cho dù anh ta muốn nói xấu cô, cũng nên để cô rút lui trước đã chứ, việcgì phải kéo cô lại? Còn dè bỉu nhìn cô từ đầu đến chân nữa chứ.
Bà chủ câu lạc bộ một tay chống cằm, một tay xoaychiếc bút, nở nu cười gian xảo. “Kinh nghiệm yêu đương của cô ta phong phú hơnmày, cô ta đọc tiểu thuyết ngôn tình hơn mày. Đầu óc cô ta tuy không thông minhnhưng so với cái đầu bã đậu, chẳng hiểu gì về con gái của mày thì sáng suốt hơnnhiều.”
“Khốn khiếp! Bà nói đầu óc tôi bã đậu?Kinh nghiệm yêu đương của cô ta phong phú hơn tôi sao? Ha ha, một ni cô? Đếngiờ tôi vẫn còn nhớ như in
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-that-xui-xeo/3186761/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.