“Hôn anh!”
* * *
Cánh cửa kính trong phòng làm việc của bà chủ câu lạcbộ mở ra, bà ta ngước lên nhìn người mới bước vào, mỉm cười, bông đùa:
“Hiếm khi cậu mới đồng ý tăng ca.”
“…” Người mới đến im lặng hồilâu, nới chiếc cà vạt được thắt hờ trên cổ ra, bước trên mặt thảm lụa êm ái.
“Ngày mai, cậu vẫn duy trì thái độhăng say làm việc này nhé. Cô ta chắc chắn không yêu cầu cậu hằng ngày có mặttrong bữa cơm gia đình đâu. Bởi vậy, cô ta sẽ không cảm động vì chuyện đó. Thậmchí nếu cậu không đưa tiền cho cô ta, cô ta sẽ nói cậu ăn bám.” Bà chủ câu lạcbộ vừa nói vừa gặm miếng bánh trong tay. “Thật đáng thương cho một bà chủ nhưtôi, cuộc sống còn chẳng dễ chịu bằng cậu. Nhưng có một chuyện cô ta nói rấtđúng, cậu thật khó chiều. Lần này, cậu lại muốn gạch tên mấy người đây?”
“…” Người kia vẫn im lặng,lại gần chiếc bàn, cầm bút, đánh mấy dấu X lên tờ danh sách khách hàng đã chuẩnbị sẵn cho
“Hử?” Bà chủ nhướn mày, nhìn những dấuX anh vẽ ngày một dày hơn, cười một cách quái dị. “Này, cậu vẽ tiếp nữa, chắctôi phải dẹp tiệm mất. Dừng lại được chưa? Người ta đã viết hẳn mấy chữ ‘HạThiên Lưu’ trong cột ‘mẫu đàn ông bạn thích’, thế mà cậu lại từ chối người talà sao? Chẳng phải cậu ghét sự giả tạo sao? Chẳng phải cậu ghét người khác coicậu như vật thế thân sao? Giờ có người yêu chính con người cậu, cậu vẫn khôngvui là sao?”
“…” Anh ngước nhìn bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-that-xui-xeo/3186733/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.