“Cô có biết tôi đã ngu ngốc chờ đợi côcân nhắc, mặc dù sự cân nhắc của cô thực sự rất quá đáng, khốn kiếp!”
* * *
Hạ Thiên Lưu khác hoàn toàn sư phụ của mình. Anh tachẳng mấy yêu quý trẻ con, càng không bao giờ thu nhận những đứa trẻ mồ côi mangvề nuôi dạy. Nếu có thể, chắc anh hy vọng, cuộc sống nhàn cư, thanh tịnh củamình sẽ không xuất hiện “trẻ con”, thứ sinh vật mới nhìn đã muốn bóp chết ấy.Nếu không, khi ngồi trước bàn ăn và phát hiện ra ba sinh vật lạ kia, sắc mặtanh ta đã không thay đổi rồi nhíu chặt lông mày như thế.
“Ai?”
Hạ Thiên Lưu mắm môi, giọng nghiêm khắc.
Tại sao trong nhà vốn có ba người, giờ lại thừa ra haicô nhóc tay cầm thìa cùng nhìn anh không chớp mắt.
“Con dâu của anh.” Hồ Bất Động gắp mộtmiếng cà tím, gãy gọn thông báo với anh rằng anh sắp lên chức bố chồng.
Phạn Đoàn nhét chiếc thìa vào tay Nguyễn Di Tô, xoacái đầu đang run lẩy bẩy, nhìn chằm chằm khuôn mặt lạnh lùng của bố mình. “Bố,bố quay lại đây! Con giới thiệu với bố, đây là Nguyễn Di Tô, người b cạnh cứnhìn bố chằm chằm là Nguyễn Di Phấn.”
Anh nhìn cậu con trai mình đang vui vẻ gắp rau cho côbé tóc ngắn mà chẳng thốt nổi nửa câu dạy dỗ, chỉ giơ đũa toan gắp một miếngrau. Chợt phía đối diện phát ra một tiếng đập bàn giận dữ, đĩa rau nẩy lên mộtcái, miếng rau anh vừa gắp rơi trở lại đĩa, anh neo mắt, nhìn chằm chằm vào chỗrau mình vất vả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-that-xui-xeo/3186734/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.