“Cô cho rằng nên là cái gì? Chỉlà một tờ giấy thôi mà.”
* * *
Trước cổng trường của Hồ Bất Động không thiếunhững màn kịch mất mặt, cô lái chiếc xe cà tàng, lướt qua chỗ mấycô ả phấn son lòe loẹt đang mặc cả giá tiền với mấy người đàn ôngtrung niên, rồi còn cả mấy em học sinh ngoan ngoãn bị mấy gã thanhniên bất lương ép sát vào góc tường, và không thể thiếu được đươngnhiên là những cặp tình nhân, lúc nào cũng đứng trước cổng trườngtự gánh vác trách nhiệm tuyên truyền yêu sớm cho các em học sinh củatrường tiểu học đối diện.
Cô vẫn vứt chiếc xe của mình ở khu vực cấmdừng xe nhưng hôm nay không nhìn thấy chiếc xe lúc nào cũng đổ nghiêngđổ ngã của Huỳnh Nhất Nhị đâu. Cô bĩu môi, vừa ngó nghiêng xung quanhvừa khom người khóa xe. Cô nhét chìa vào trong ổ khóa, vặn qua vặnlại, chiếc khóa ấy chẳng mới nữa, cô mở rồi lại khóa, khóa rồilại mở, cho tới khi ngay cả mình cũng chẳng nhìn rõ là đang mở haykhóa, cô mới thở dài, đứng thẳng người lên, giơ tay quẹt miệng hai cáinhư đang muốn phủ định điều gì, rồi quay người chực bỏ đi …
Điện thoại trong túi bỗng dưng rung lên, cô vộilấy ra xem, trước mắt cô chỉ là một dãy số nhảy nhót trên màn hình.Ngón tay theo phản xạ bấm nút nhận cuộc gọi, nhưng vừa nghĩ lại, côchau mày, khóe miệng bật ra một tiếng “xì”.Cô ngẩng lên trời ngó lơ, rồi lại nhét điện thoại vào túi. Mới điđược hai bước, cô lại cắn môi, móc điện thoại ra lần nữa, dãy sốkhông biết xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-that-xui-xeo/3186785/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.