“Không phải cậu thực sự thích ngườikia chứ?”
* * *
“Đợi đã!”, giọng nói yếuớt của Mạn Đồn Đồn vang lên sau lưng Trác Duy Mặc.
Trác Duy Mặc cảm thấy cómột bàn tay run rẩy từ phía sau tóm lấy vai mình, còn Nguyễn Ly thì đứng ngâyra đó, lướt qua vai anh nhìn Mạn Đồn Đồn vừa đang sợ hãi đến mức mặt mày táimét, thở hồng hộc rồi buông tay khỏi vai anh, rúm người lại.
“Làm gì vậy?”, Trác DuyMặc hỏi>
Hu hu… nghe giọng điệucủa anh ta có vẻ tâm trạng không tốt lắm, hay là để lúc khác tôi nói với anh tachuyện phụ nữ? Mạn Đồn Đồn lùi lại hai bước, quay sang nhìn Hồ Bất Động đangtrống trong một góc nhìn lén, ánh mắt cô như muốn nói:
“Cậu đúng là vô dụng. Lúcnày mà cậu định rút lui, chẳng lẽ muốn đợi đến lúc tiểu thư nhà cậu ôm cái bụngto kềnh đi tìm cậu khóc lóc sao? Gã đàn ông trước mặt cậu là một tên cầm thú,cầm thú, cậu hiểu không? Sở trường của hắn chính là dụ dỗ các côi gái, đến khino xôi chán chè thì rũ bỏ trách nhiệm. Nếu cậu muốn đưa tiểu thư nhà cậu đi pháthai thì cứ để ngày khác đến tìm anh ta thương lượng!” Hồ Bất Động bắt chéo haicánh tay thành hình chữ “X”, vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng.
Mạn Đồn Đồn quay đầu lại,Nguyễn Ly đã quay đi chỗ khác, không ngó ngàng đến cậu nữa. Cậu nuốt mạnh mộtmiếng nước bọt, lấy hết dũng cảm lí nhí: “Đó… đó là cô gái của anh sao?” Ánhmắt vừa hướng về phía tiểu thư, đổi lại một cái nhìn trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-that-xui-xeo/3186755/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.