Cô không phải là một đứa con ngoan hiền có hiếu như những đứa con khác. Ở trên đời, cô chỉ muốn phiêu bạt nơi nơi, tìm đến những thú vui mà cô chưa từng được trải nghiệm trước đó. Năm hai mươi tuổi, Lương Nghiên đã khiến cuộc đời của chính cô xảy ra nhiều biến động: tốt nghiệp, du lịch, đoạn tuyệt quan hệ với người thân, xa cách bạn bè. Cũng năm hai mươi tuổi đáng nhớ này, cô gặp Thẩm Phùng Nam.
Lương Nghiên cô giống như một con chim sải rộng cánh trên bầu trời. Không biết giới hạn của mình ở đâu, càng không biết thế nào có thể được coi là hiểu biết rộng. Cô tiếp xúc với nhiều loại người, nếm qua nhiều chuyện đời, và đang tìm nơi để giải thoát cho chính sự ngu ngốc của bản thân mình.
Khi lạc đường, bạn sẽ làm gì? Lương Nghiên cô khi lạc đường, cô muốn tìm lại đường về của quá khứ. Người xưa đã có câu: Quay đầu là bờ. Cô cũng muốn quay đầu lại, tìm về bến đỗ bình yên của thuở trước. Thẩm Phùng Nam giống như ánh sáng mặt trời, soi đường chỉ lối cho cô bước đến. Anh là tình yêu của cô. Người ta nói đúng, chỉ cần tình yêu, ta sẽ có thể vượt qua tất cả những bão giông của cuộc sống. Đúng vậy, chỉ cần tình yêu! Chỉ cần Thẩm Phùng Nam!