Vô tình gặp cô, Thẩm Phùng Nam dường như không quá ngạc nhiên, anh hỏi bâng quơ: “Đi đâu vậy?”.
“Tới căng tin.” Lương Nghiên nhìn anh: “Cổ họng anh khỏi rồi à?”.
Hỏi xong cô bỗng cảm thấy câu này khá ngu ngốc. Đã một tuần trôi qua, anh phải khỏi lâu rồi mới đúng.
Thẩm Phùng Nam nói: “Ừm, không sao rồi”.
“Anh tới đây làm việc à?”
“Ừm.” Buổi chiều có người hẹn lấy phim. Anh vừa quay xong không lâu, đứng ở bàn bóng nghỉ ngơi một lát thì nhìn thấy cô.
Lương Nghiên ồ lên một tiếng, không hỏi thêm nữa. Cô định đi.
“Tôi phải đi ăn cơm đây.”
Không ngờ Thẩm Phùng Nam lập tức vắt áo khoác lên tay và nói: “Đi thôi, tôi cũng đi”.
Lương Nghiên kinh ngạc nhìn anh.
“Sao vậy?”
Lương Nghiên: “Anh ăn cơm trong trường?”.
“Sao, căng tin trường cô không cho phép người ngoài ăn à?”
“Không phải vậy.” Lương Nghiên ngẫm nghĩ rồi cũng chẳng nói thêm gì nữa.
Hai người cùng đi tới căng tin số 2. Giờ này có không ít sinh viên đang ăn ở đây. Lương Nghiên qua tìm chỗ trước rồi đặt ba lô xuống chiếm ghế.
Cô hỏi: “Anh muốn ăn gì?”.
“Cô mời tôi à?”
“Ừm, chẳng phải anh không có thẻ sao?”
Thẩm Phùng Nam đánh mắt nhìn các ô bày thức ăn: “Có đề cử món gì không?”.
Lương Nghiên ngẫm nghĩ rồi nói: “Cơm thịt kho tàu cũng khá ngon đấy”. Cô chỉ tay vào ô bên trái: “Bên đó”.
“Được, ăn món đó đi.”
Lương Nghiên nói: “Anh ở đây trông đồ, tôi đi mua cho”.
Cô bỏ lại một câu nói rồi len vào đám đông.
“Lương Nghiên…”
Thẩm Phùng Nam lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-duong/124259/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.