*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trận mưa tuyết này rất lớn, tới cuối cùng rụng lả tả như lông ngỗng.
Mặt đất thấm tuyết tan được ánh đèn đường soi sáng càng trở nên trong suốt, dần dần tích lại thành một tầng tuyết đọng mỏng manh.
Lương Nghiên ngồi ở chân tường, một chiếc xe đi đến trong tầm mắt.
Cô nheo mắt lại. Chiếc xe kia cũng dừng. Khi cô đứng lên thì Thẩm Phùng Nam đã sải bước đi tới.
Lương Nghiên nhìn anh, không nói một câu. Anh cởi áo khoác bọc kín người cô lại, vừa chạm vào tay cô đã thấy lạnh toát.
Lương Nghiên đứng không được vững lắm. Thẩm Phùng Nam bế cô lên, rảo nhanh về phía ô tô.
Hơi ấm trong xe đủ khiến Lương Nghiên có chút ngẩn ngơ.
Thẩm Phùng Nam không nói gì. Anh ôm cô vào lòng một lúc rồi lại sờ mặt và tay cô, đã có chút nhiệt độ rồi.
Ngoài cửa tuyết trắng trời trắng đất. Lương Nghiên nghe thấy tiếng gió rít vù vù, cũng nghe thấy nhịp tim nơi lồng ngực Thẩm Phùng Nam.
Anh đưa áo măng tô cho cô, trên người chỉ mặc độc một chiếc áo len. Lương Nghiên dựa vào ngực anh. Anh chậm rãi xoa ngón tay cho cô, ủ ấm lòng bàn tay.
Trong xe rất yên tĩnh.
Lương Nghiên gọi anh: “Thẩm Phùng Nam…”.
“Ừm.” Anh hỏi: “Còn lạnh không?”.
Không nghe được tiếng đáp lại nhưng cảm nhận được cô đang cọ cọ đầu lên ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-duong/3177592/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.