Rời khỏi khu nhà của Lương Nghiên, Thẩm Phùng Nam lái xe tới quảng trường Ninh Duyệt, đúng lúc đó Trương Bình gọi điện thoại tới.
“Anh Nam, anh đến chưa vậy? Còn không đến nữa đại ca sẽ chửi người thật đấy. Lần nào gặp mặt anh không vắng mặt thì cũng đi muộn. Bọn em ăn cơm rồi, đi hát rồi, anh đừng để lỡ mất cả bữa khuya đấy.”
“Đừng giục nữa, đến rồi đây.” Thẩm Phùng Nam đóng cửa xe lại.
Giờ này mà khu ẩm thực ở dưới tầng hầm B2 vẫn còn rất tấp nập.
Thẩm Phùng Nam tìm được nhà hàng mà Trương Bình báo. Trên chiếc bàn tròn lớn góc trong cùng có khoảng năm, sáu người đàn ông, đều là người quen. Ngoại trừ Trương Bình thì mọi người đều là đồng nghiệp cũ trong ngành. Người khởi xướng buổi tụ tập, Từ Ngu Thanh, trên danh nghĩa là sếp cũ của anh, nhưng thực chất là bạn chí cốt.
Nhóm bọn họ rất thoải mái với nhau. Thấy Thẩm Phùng Nam tới muộn, Từ Ngu Thanh không nói không rằng, rót ngay một bát bia. Những người khác gõ bát đũa ủng hộ: “Phạt trước rồi tính!”.
Trương Bình thấy vậy có chút lo lắng: “Anh Nam, dạo này cổ họng thế nào?”.
“Không sao.” Thẩm Phùng Nam đón lấy chiếc bát, một hơi uống cạn.
Trên bàn đã bày mấy chai rượu rỗng không, nồi lẩu hai ngăn ở giữa bàn đang sôi sùng sục.
Đám đàn ông tụ tập thì chỉ có tưng ấy việc, ăn uống nhậu nhẹt, ôn chuyện cũ, chém chuyện mới, thế mà thời gian cứ trôi vèo vèo.
Qua mười giờ, người đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-duong/3177585/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.