Trời mưa, xe chạy rất chậm, cũng may quãng đường không quá xa, khi tới khu nhà của Thẩm Phùng Nam cũng mới tám rưỡi.
Thẩm Phùng Nam trả tiền xe, đeo balo bước xuống trước.
Anh ra đằng sau lấy hành lý, Lương Nghiên bảo bác tài đừng đi vội.
Cô chạy qua, giương ô che lên đỉnh đầu anh.
Thẩm Phùng Nam kéo vali, Lương Nghiên che ô cho anh vào trong tận khu nhà.
“Anh lên nhà đi, em về đây.”
Cô quay người đi vào trong màn mưa.
“Lương Nghiên.” Thẩm Phùng Nam gọi giật lại, Lương Nghiên quay đầu.
Thẩm Phùng Nam lên tiếng: “Nghỉ một lát rồi đi”.
“Em phải đi đón Triệu Yên Tích.”
Khuôn mặt cô trở nên mơ hồ giữa làn nước mưa.
“Đừng đứng ngoài mưa, vào đây nói.”
Lương Nghiên đi tới mái hiên, anh nói: “Tôi cũng phải qua bên đó, lát nữa tiện đường tôi đưa cô đi”.
“Anh cũng tới studio? Muộn lắm rồi?”
“Có mấy tấm ảnh sáng mai phải dùng gấp, tối nay tôi phải rửa luôn.”
Lúc này, người tài xế taxi đợi bên ngoài có phần sốt ruột: “Có đi nữa không?”.
“Bác tài cứ đi trước đi ạ.”
Thẩm Phùng Nam vừa nói xong, tài xế đã nổ máy đi ngay.
Lương Nghiên đi theo Thẩm Phùng Nam vào trong thang máy.
Anh ấn số tầng, Lương Nghiên dựa vào vách tường nhìn anh.
Thẩm Phùng Nam vừa quay đầu đã nhìn thấy từng giọt nước mưa từ trên ô rỏ xuống chân cô, anh bèn lấy ô ra khỏi đó.
Thang máy đi lên đến tầng 10 thì mở ra.
Thẩm Phùng Nam lên tiếng: “Đến nơi rồi”.
Vào nhà, Thẩm Phùng Nam bật đèn, đẩy vali qua một bên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tim-duong/124261/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.