Quý Du Nhiên, vốn dĩ là trưởng nữ Tể tướng, người khác nhìn vào là vinh sủng vô hạn nhưng chỉ có nàng hiểu rõ được bản thân bị phụ thân chán ghét mà vứt bỏ, từ nhỏ nếm trải tình người ấm lạnh. Nàng cũng chưa từng oán trách. Cũng vốn dĩ nàng sẽ gả cho Thái tử đương triều, trở thành Thái tử phi cao cao phía trên, không ngờ bị mẹ kế tính kế bị buộc phải tái giá với Vương gia ngốc. Nàng cũng chỉ muốn làm một người thủ phận, yên ổn làm Vương phi cả đời, chưa từng có loại ý nghĩ tranh đoạt gì với người khác. Vậy mà vẫn bị tính kế hết lần này đến lần khác, ám toán trong một lần, hương tiêu ngọc vẫn mà ra đi ở tuổi hai tám.
Điều nàng bận tâm nhất khi ra đi là Dật Vương – tướng công ngốc của nàng. Chẳng ngờ trời cao có mắt, cho nàng thêm một cơ hội nữa trọng sinh vào ngày bái đường với Vương gia. Nàng cũng không thể phụ tấm chân tình của trời cao, việc phải làm thì nên làm, việc không nên làm càng phải làm! Thù oán gì đều tính cả trong lần này đi. Bắt nạt tỷ muội mình, hãm hại đại bá tiểu thúc, khiêu khích bậc cha chú, coi rẻ uy nghiêm Hoàng gia. Nàng cuồng vọng nắm tay Vương gia ngốc cùng nhau phu xướng phụ tùy.
Trích lời Vương gia ngốc:
Thứ nhất, ái phi vĩnh viễn đúng.
Thứ hai, coi như tất cả mọi người nói ái phi không đúng, ái phi cũng đúng.
Thứ ba, ai dám nói ái phi của bổn Vương không đúng? Đánh chết hắn!
Mời các bạn theo dõi tác phẩm Nàng Phi Chuyên Sủng Của Vương Gia Ngốc!
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.