Theo dặn dò của Hoàng hậu nương nương, Quý Du Nhiên chậm rãi đi dạo trong hậu hoa viên, nhìn hoa đỏ lá xanh trước mắt, cảm nhận gió xuân thổi vào mặt, tâm tình thật sự không cần quá tốt!
“Dật Vương phi, Dật Vương phi.”
Một tiếng kêu trầm thấp vang lên, kêu liên tiếp vài tiếng, mới làm thức tỉnh nàng đang đắm chìm trong cảnh sắc tốt đẹp này.
Nhìn dáng vẻ nàng ta, hình như hơi quen thuộc. Nhưng gặp ở đâu? Sao lại không nhớ. Khẽ gật đầu: “Chuyện gì?”
“Địch phi nương nương cho mời.”
Ồ! Nghĩ ra, đây không phải là một trong những cung nữ đi bên canh Địch phi ngày đó sao? Trong lòng không khỏi kinh ngạc, “Địch phi cũng ở đây?”
Cung nữ gật đầu: “Vâng. Biết Dật Vương phi ở đây, cho nên mời ngài đi qua.”
“Được!” Quý Du Nhiên gật đầu. Vừa đúng lúc nàng không có việc gì!
Chỗ Địch phi cũng không quá xa, đi khoảng nửa ly trà nhỏ đã tới.
Hôm nay bà mặc một bộ màu hồng nhạt, đầu cài trang sức bằng ngọc màu xanh lục, trên lỗ tai trên cổ trên tay đều di1enda4nle3qu21ydo0n mang trang sức bằng ngọc cùng màu, hồng xanh phối hợp, cũng không lộ vẻ tục tằn, ngược lại, phối hợp với da thịt trắng nõn của Địch phi càng tăng thêm sức mạnh, liếc mắt nhìn qua giống như thiếu nữ mười sáu tuổi, người không biết tuyệt đối không ngờ rằng Địch phi đã là mẫu thân của đứa bé hơn mười tuổi.
Đứng trong hoa đỏ lá xanh này, bà cũng không hề có chỗ nào thua kém, ngược lại gần như hòa làm một thể với cảnh trí xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-chuyen-sung-cua-vuong-gia-ngoc/1512215/quyen-1-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.