Thay xong quần áo trở ra, Hoàng đế Hoàng hậu đã đi, chỉ có Thường công công phụng mệnh đứng tại chỗ: “Dật Vương phi, Hoàng thượng công vụ quấn thân, đã trở về Ngự thư phòng rồi, thân thể Hoàng hậu nương nương khó chịu đã về tẩm cung nghỉ ngơi, các ngài nhanh chóng đi theo lão nô đến cung Phượng Nghi bái kiến Thái hậu nương nương đi!”
Mặc dù là mặt cười nịnh hót, nhưng cũng không che giấu khinh bỉ nơi đáy mắt hắn, hơn nữa, khinh bỉ này còn sâu hơn đậm hơn ban đầu. Chắc cảm thấy nàng thật sự không có đầu óc, ngay ngày đầu tiên gả vào Hoàng gia đã diễn tuồng chọc tức Hoàng đế Hoàng hậu như thế, về sau chắc chắn không có tiền đồ phát triển, cho nên cũng lười phải lật mặt! Được, chính là hiệu quả này!
“Vậy làm phiền Thường công công rồi.” Quý Du Nhiên khẽ mỉm cười, nghiêng thân gật đầu với hắn.
Thường công công vội vàng xoay người dẫn đường, lúc này Quý Du Dung cũng áp sát tới: “Tỷ tỷ, tỷ chọc phụ hoàng tức giận.”
“Có sao? Ta chỉ nói thật!” Quý Du Nhiên chớp mắt mấy cái, mặt vô tội.
Quý Du Dung giận đến mặt tái đi, vừa định nói chuyện, Quý Du Nhiên đã xoay người đến trước mặt Phượng Dục Minh, “Vương gia, chúng ta đi gặp Hoàng tổ mẫu đi!”
“Được được, rốt cuộc không cần ở đây ngây người!” Phượng Dục Minh lập tức nhảy lên, kéo tay nàng chạy ra ngoài.
Thấy thế, Quý Du Dung tức giận tới mức phát run. “Thái tử người xem! Hai người họ... Hai người họ lại...” Theo đạo lý mà nói, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nang-phi-chuyen-sung-cua-vuong-gia-ngoc/1512185/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.