Cuộc sống của cô giống như một giấc mơ ở thế giới xuyên không. Cô gặp được sư phụ, gặp được bằng hữu, các huynh đệ cùng cô luyện võ, chơi đùa. Và gặp được Tiểu Long Vũ, một chàng trai mặc đồ đỏ, dáng người cao ráo, anh tuấn khí chất ngời ngời, mái tóc ngắn luôn đầy mồ hôi vì huấn luyện xong dán trên vầng trán. Người con trai có đôi mắt lấp lánh ánh sáng, luôn lẳng lặng nhìn cô đầy thâm tình. Ngày qua ngày, hai người ở bên nhau, tình cảm sinh sôi ngày một sâu đậm, cùng nhau luyện võ,
Nhưng liệu rằng mối tình giữa hai con người ở hai thời đại cách nhau một trăm bốn mươi năm sẽ có kết cục tốt đẹp ? Khi mà cô chỉ cần một giấc ngủ là đã có thể đến được thế giới của anh, còn anh đối với thế giới của cô, nhắc đến, chỉ thấy toàn mơ hồ. “Tiêu Long Vũ. Khi huynh mở mắt ra nhìn thế giới này lần nữa, có lẽ nó đã trở nên xa lạ. Mặt trời lặn mặt trăng lên, ngày đêm thay đổi, ánh nắng không còn sáng lấp lánh, hoàng hôn cũng không đẹp như thơ. Ngày qua ngày, cuộc sống trở nên bình thường vụn vặt, không còn màu sắc tươi sáng linh động. Có người vui vẻ, có người đau khổ, có người còn sống, có người đã chết.
Nhưng muội sẽ chờ huynh”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.