Tôi bị anh ta mắng đến nóng nảy, liền dậm chân, chỉ vào mũi anh ta hét to: “Huynh. . . . . . Huynh là Godzilla, Siêu Nhân Điện Quang, Thảo Nê Mã, Cá Mực Ống, thôi đi! !”
Nhìn vẻ mặt anh ta đột nhiên trở nên mờ mịt, cuối cùng tinh thần tôi cũng cảm thấy sảng khoái.
Đáng tiếc cảm xúc của tôi không kéo dài được sang ngày hôm sau.
Ngày hôm sau lúc ăn sáng, vẻ mặt Tiêu Long Vũ hơi kỳ lạ, liên tục dừng lại, dường như đang nghĩ đến cái gì đó. Tôi cũng bị ảnh hưởng, thành ra có chút thấp thỏm, lại nghĩ tới vẻ mặt sư phụ khi nhắc tới Liên Giáo trước khi xuất phát, trong lòng càng lo hơn, luôn có cảm giác “bữa cơm cuối cùng trước khi bị tử hình”.
Tôi không nhịn được hỏi anh ta: “Rốt cuộc Liên Giáo là môn phái nào? Sao huynh nhất định phải tự mình đến đưa thiệp mời?”
Tiêu Long Vũ không trả lời, chỉ ngẩng đầu liếc nhìn tôi một cái. “Muội có thể không đi.”
Tôi vội vã hiên ngang lẫm liệt nói: “Không, sư phụ bảo muội đi theo huynh. Muội là loại người sẽ vứt bỏ chiến hữu sao?!”
Anh ta nghi ngờ lườm tôi một cái, lau miệng, đặt tiền cơm lên bàn, “Lát nữa thì đừng có hối hận.”
————
Tổng bộ của Liên Giáo nằm trên một ngọn núi ở ngoại ô thành Tùy Châu, trên cửa giáo viết một chữ “Liên” rồng bay phượng múa, còn mạ vàng nữa, làm như sợ người khác không biết mình có tiền vậy.
Tôi và Tiêu Long Vũ thông báo xong liền tiến vào. Chúng tôi được một nữ đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-nam-phan-cong-cua-nam-phu-phan-dien/69396/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.