Tôi nâng tay lên, chăm chăm che bộ ngực bằng phẳng, mặt đỏ lên, mắt lườm Đỗ Phương. Nhưng người đàn ông kia không có tí tự giác nào, vươn tay quađịnh cởi tiếp quần tôi. Tôi vừa thẹn vừa cáu, đang định một tát một phát biến anh ta thành đầu heo, thì đã thấy anh ta đi đến cạnh tôi ngửingửi, sau đấy mê mẩn nói:
“A Tâm, con thơm quá. . . . . . Làn da còn hoàn hảo hơn cả bé gái.”
Hơi thở ấm áp của anh ta phả trên cổ tôi, tai tôi lập tức đỏ lên.
Cái đồ đáng chết không biết xấu hổ! Vừa mới cởi hết đồ của tôi, giờ lạiđùa giỡn tôi! Tôi vô cùng tức giận, không chút do dự đánh một phát lêncái đầu đang dán vào người tôi, đúng lúc đánh vào mắt phải của anh ta.
Đỗ Phương hét thảm, ôm mắt lùi về phía sau một bước, ngẩn người một lúclâu, cuối cùng gào to: “Nghiệt đồ Dương Lan Tâm! ! Con muốn tạo phảnsao! ! !”
Tôi bị chiêu Hà Đông Sư Tử Hống của anh ta dọa sợ tới mức run rẩy, độngtác vùng vẫy cũng dừng, ngơ ngác nhìn anh ta nghiến răng nghiến lợi nhìn tôi rất lâu, sau đấy thì cười gian một tiếng ôm tôi lên ghế, kề mặttrước ngực tôi, dính bẹp lên như kẹo mè xửng.
Tôi hóa đá. Không nhúc nhích nhìn anh ta chui đầu vào ngực tôi. . . . . . Cọ tới cọ lui.
Cọ qua cọ lại.
Tôi: “. . . . . .”
Chắc chắn là tôi xuyên không không đúng cách! Thằng nhãi này tuyệt đối không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chi-nam-phan-cong-cua-nam-phu-phan-dien/1881058/quyen-2-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.