Ừ hừm, tại sao có thể nói câu chuyện xuyên không của cô vô cùng lãng xẹt? Chính là vì, mới sáng sớm, cô bị cái tất thối bay vào mặt, vì loạng choạng mà ngã chết! Đây chính là nỗi nhục nhã lớn nhất trong đời của cô! Xuyên không vào thân xác của Vân Nhược Điệp, ý chí thay đổi cuộc đời Điệp phi trong lòng cô mỗi lúc càng trở nên ngày một mãnh liệt hơn. Thất sủng sao? Có nhiều mĩ nhân vây quanh liền xem nữ nhân bọn họ là một món hàng? Cũng thật sự là quá đáng lắm rồi! Để xem, nữ nhân Vân Nhược Điệp không sợ trời không sợ đất này hành hạ các ngươi thảm hại ra sao!
Ngươi dám cho ta thất sủng? Ta liền bỏ mặc ngươi, tìm kiếm nam nhân về để chịu sự sủng ái của ta! Sao nào? Nam nhân? Ta nhiều vô số kể, có thể dùng đến số có hai chữ số để hình dung. Mỹ nữ đệ nhất kinh thành như ta còn phải sợ thiếu thốn đàn ông hay sao?
Hừ, nghĩ tới nghĩ lui, Vân Nhược Điệp nàng liền quyết tâm biến mình trở thành một nữ nhân sẽ trêu ong ghẹo bướm khắp nơi nơi! Không phục sao? Hết cách rồi! Không phục cũng phải phục!