Hoàng Đế Chu Tước cùng Hoàng Hậu ngồi ngay ngắn ở trên ghế, Gia Cát Phụng Thiên ngồi ở bên trái, chứa mỉm cười nhàn nhạt, mắt màu lam sâu thẳm lẳng lặng nhìn ra cửa, thân ảnh Vân Hiểu Nguyệt cùng Bạch Diệp vừa xuất hiện, trong mắt Gia Cát Phụng Thiên lộng lẫy quang hoa hiện lên, lập tức mở miệng hỏi:
“Bảo Bảo đã ngủ chưa?”
“Ừ, đã ngủ!”
Lạnh lùng nhìn Gia Cát Phụng Thiên, Vân Hiểu Nguyệt ngăn chận xúc động muốn xông lên níu chặt lất cổ áo hắn mà chất vấn, buông tay Bạch Diệp ra, hơi hơi thi lễ, áy náy đối với Hoàng Đế Chu Tước nói:
“Vô luận là nguyên nhân gì, Bảo Bảo đã cùng ta có da thịt thân thiết, Hoàng Thượng, Hoàng Hậu, ta sẽ phụ trách!”
“Phụ trách?”
Hoàng Đế Chu Tước vẻ mặt lửa giận, lạnh giọng hỏi:
“Như thế nào phụ trách? Gả cho Lân Nhi sao, Vân Hiểu Nguyệt, Trẫm không tính tới, ngươi sẽ đối đãi Lân Nhi như vậy, liền tính tâm trí Lân Nhi không được đầy đủ, nhưng còn có ta đây là phụ hoàng làm chủ cho hắn, há có thể để người khác khi dễ sao? Đại Tế Ti, ngươi nói một chút, Trẫm nên xử lý như thế nào với vị Thái Phó thiên định này, hả?”
Nói xong lời cuối cùng, Hoàng Đế Chu Tước đứng lên, gương mặt sát khí, tức giận nhất thời khẩn trương lên.
“Hoàng Thượng, chuyện cho tới bây giờ, Phụng Thiên cũng không có cần thiết giấu giếm, muốn hoàn toàn chữa toàn bộ tâm trí Thái Tử, trừ bỏ Thái Phó, thiên hạ không người nào có thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097878/quyen-2-chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.