“Diệp, Nguyệt Nhi đâu, nàng thế nào rồi?”
Vội vả từ bên ngoài bay vút tới, Tư Đồ Viễn nhìn Bạch Diệp trầm tư đứng ở cửa phảng phất ngây ngốc trầm tư, kinh ngạc hỏi.
“Viễn? Câu Hồn đâu, đuổi theo sao rồi, hắn ở đâu?”
Bạch Diệp đột nhiên ngẩng đầu, thấy Tư Đồ Viễn lẻ loi một mình xuất hiện ở trước mắt, biến sắc, tới hỏi.
“Không có đuổi kịp, nói đến cũng kỳ quái, ta tìm quanh Hoàng cung cũng không có nhìn thấy hắn, nhưng thật ra có gặp Bằng Triển, Bằng Triển tiếp tục đang tìm, muốn ta về trước nói một tiếng, sợ Nguyệt Nhi chờ sốt ruột, nàng đâu rồi?”
“Không thấy nữa sao?”
Mày Bạch Diệp nhíu lại, lo lắng trùng trùng nhìn Tư Đồ Viễn:
“Chuyện này, càng ngày càng kỳ quái, Viễn, Nguyệt Nhi vừa mới theo Đại Tế Ti đi thần điện. Theo Đại Tế Ti nói, chỉ có Nguyệt Nhi có thể khôi phục toàn bộ tâm trí của Bảo Bảo thôi, ta thật lo lắng nha. Mà Nguyệt Nhi cáu kỉnh quật cường, ta khuyên cũng không có hiệu quả, chỉ có thể để cho nàng đi. Lúc gần đi nàng muốn chúng ta hảo hảo cùng Câu Hồn nói chuyện, giữa Câu Hồn cùng Đại Tế Ti này, khẳng định có quan hệ gì đó. Cho nên, nhất định phải tìm được Câu Hồn, đi, chúng ta lại đi tìm xem!”
“A? Nguyệt Nhi chẳng phải là rất nguy hiểm sao?”
Tư Đồ Viễn hô lớn.
“Không có việc gì, Nguyệt Nhi đã từng là Hoàng Hậu Thanh Long Quốc, Nhị Hoàng Tử Bạch Hổ Quốc, thần y Huyền Vũ Quốc, nghĩ đến Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097879/quyen-2-chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.