Một đêm ngủ ngon, ngày hôm sau là lúc mặt trời lên, cửa bị gõ vang, một đám cung nữ đi vào, trong tay đang cầm cung trang màu lam nhạt cùng nhiều đồ trang sức, chiếu lên mắt của Vân Hiểu Nguyệt làm choáng váng, cũng may cung trang kiểu dáng đơn giản, nhan sắc thanh lịch, nếu không, nàng nhất định không mặc.
Việc nàng có bốn người yêu, nhưng mà hôn phu lại chưa có, cho nên kiểu tóc cô nương có gia đình, thay cung trang, phụ tùng là cây trâm vàng duy nhất, tuyệt sắc như hoa, xinh đẹp cùng khí chất cao quý bất phàm, một đàn cung nữ nhìn xem nàng.
Đôi mắt mỉm cười, Vân Hiểu Nguyệt chậm rãi nhảy vào phòng khách, Viễn cùng Bạch Diệp, Bạch Bằng Triển, Câu Hồn đang cùng Bảo Bảo cười nói, thấy Vân Hiểu Nguyệt thay nam trang, nhất thời ngẩn ngơ, trong mắt tràn đầy kinh diễm cùng kinh ngạc, Bảo Bảo phi tới, cao hứng ôm lấy nàng tấm tắc khen:
“Tỷ tỷ thật đẹp, tựa như tiên nữ, Bảo Bảo thích nhất tỷ tỷ!”
“Được rồi, miệng đệ còn muốn ngọt hơn đường mật, trước dùng bữa đi, được không?”
Cười nhẹ, Vân Hiểu Nguyệt nắm Bảo Bảo, ngồi vào cạnh bàn.
“Nguyệt Nhi, nàng đây là…”
Bạch Diệp kinh ngạc hỏi.
“Chuyện này… Nói các chàng cũng không nên tức giận, đêm qua ta nhất thời tò mò, đêm đi dò xét căn thần điện kia, gặp được Gia Cát Phụng Thiên, về sau đã đáp ứng hắn hôm nay thay nữ trang vào triều tạm làm chức Thái Phó trong một tháng.
Ngày hôm qua lúc trở lại đã quá muộn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097872/quyen-2-chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.