Mây thu sương tan, Vân Hiểu Nguyệt mềm yếu nóng bỏng nằm ở trong ngực Tư Đồ Viễn, cả người vô lực, mặc cho bốn tên vô lại mặt thỏa mãn mềm nhẹ vì nàng xoa bóp, trong đầu nhớ lại Tư Đồ Viễn vừa mới cuồng dã, mặt không khỏi đỏ hơn, theo bản năng thiếp chặc hơn chút nữa, nghe tim hắn đập dồn dập, ý cười hạnh phúc dần dần tràn ngập:
“Viễn, không nghĩ tới chàng sẽ làm như vậy, Câu Hồn, lại là chủ ý ôi thiu của chàng, đúng hay không?”
“Nguyệt Nhi bảo bối, có thích hay không? Viễn đó, ta đã thuyết phục thật lâu hắn mới đồng ý nha, vốn định mang theo Diệp nữa, không nghĩ tới đêm nay Diệp không trở về, bất quá bảo bối, nàng vừa mới làm thật đúng là vang dội êm tai, không biết cái tên kia ở bên ngoài, có thích lễ vật chúng ta tặng hay không nhỉ?”
Câu Hồn mê đắm khẽ hôn cánh môi Vân Hiểu Nguyệt có chút sưng đỏ, mắt đầy tình ý.
“Ặc…”
Vân Hiểu Nguyệt sửng sốt, lập tức nhớ tới Tần Ngạo theo đến đây, ở bên ngoài gác đêm, thế mà nàng vừa mới kêu lớn tiếng như vậy, chẳng phải hắn là tất cả đều nghe thấy được sao?
Dừng à, cùng bốn nam nhân cuồng hoan, có vẻ so với hắn trước kia muốn nàng nhìn hắn và Nhu Phi biểu diễn còn rung động nhiều lắm, bọn người kia thật là, điều này làm cho nàng ngày mai thế nào đối mặt với hắn đây. Mắc cỡ chết người à!
“Câu Hồn chết tiệt, bọn Diệp đều bị chàng mang làm hỏng rồi, phạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097893/quyen-3-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.