Không biết là may mắn hay bất hạnh, ba mẹ li dị, Tô Nhiễm từ một tiểu thư nhà giàu phải đi theo người mẹ vứt bỏ tất cả trở về thị trấn thôn quê mà sống. Có lẽ vì phần lớn tuổi thơ trải qua nơi thành phố yên bình này nên cô không mang trên người tấm áo hoa mộng của những tiểu thư quyền quý khác, ngược lại là sự kiên cường ẩn khuất, khao khát yêu thương và vượt trên nữa là sự thiện lương hơn người.
Bước ngoặc của cuộc đời xảy ra với Tô Nhiễm khi cô gặp Lệ Minh Vũ, một quan chức trẻ tuổi và giàu có. Bao năm sống nhẫn nhịn, cô như nhìn thấy ánh sáng của đời mình, để rồi từ đó bất chấp tất cả để yêu anh. Tô Nhiễm đối với mối tình đầu này vừa cam chịu, vừa nhẫn nhịn. Cô yêu đến hèn mọn, đến mức sẵn sàng vì cưới được anh mà đánh đổi mọi thứ.
Một Lệ Minh Vũ cô độc giằng xé giữa hận và yêu. Một Lệ Minh Vũ quay quắt giữa giữ lấy và buông tay không khỏi khiến ta đau xót. Anh vì hận mà làm tổn thương Tô Nhiễm. Nhưng anh cũng vì yêu xa lánh cô giữ cho cô trong sạch để khi anh buông tay cô vẫn vẹn nguyên. Anh đau đớn khi thấy cô cười hạnh phúc bên người khác. Nhưng anh chấp nhận buông tay để hai người tiếp tục đi trên hai con đường khác nhau, chỉ khẩn cầu một bữa cơm, một khắc cùng cô cảm nhận sự ấm áp gia đình nơi vòng xoay ngựa gỗ, chỉ bởi anh biết anh không thể mang lại nụ cười rạng rỡ cho cô như người bên cạnh cô kia. "Lúc này, em thà rằng mình xoay người rời đi, cũng không muốn anh thấy những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má em."