Tô Nhiễm điềm nhiên nhìn An Tiểu Đóa đang vô cùng hưng phấn. Ánh nắngngoài cửa sổ chiếu sáng gương mặt cô, làn da trắng nõn càng thêm tươitắn, đôi môi đỏ xinh khẽ cong lên, cười nhẹ. 
"Thái độ cậu rõràng là hờ hững mà." An Tiểu Đóa chống cằm nhìn cô, "Tô Nhiễm, cậu yêntâm. Lệ Minh Vũ đã là người đàn ông của cậu, thì xem như việc của cậucũng là việc của mình. An Tiểu Đóa đây, sẽ vận động tất cả mọi ngườimình quen biết bỏ phiếu bầu anh ta." Nói xong, cô suy tư một chút,nghiêng đầu nói, "Tô Nhiễm, cậu nói các nghị sĩ tham gia tuyển cử cóphải đằng sau đều có các tập đoàn tài chính hỗ trợ không? Mình nghe nóisau lưng Giả Ni có tới mấy tập đoàn tài chính lớn lận. Cậu biết mình cómột người chú làm luật sư đó, chú mình cũng từng tham gia tranh cử.Chính vì chú không có tập đoàn tài chính giúp sức đằng sau, nên cuốicùng ngay cả chức nghị sĩ cũng không được." 
Tô Nhiễm nghe xong,trong lòng cô dù ít dù nhiều cũng thấy băn khoăn. Cô cầm tách cà phê đãhơi nguội lên uống, dạ dày cô quặn đau. "Được rồi mà, cà phê đắt tiềnnhư vậy không hợp khẩu vị cậu sao? Cậu uống nhanh nhanh lên." 
An Tiểu Đóa mỉm cười, uống cà phê, "Thực ra, mình không quen uống cà phêphân mèo này tí nào, so với loại này, mình càng thích uống Lam Sơn hơn.Nếu không phải vì nó quá hiếm, đánh chết mình cũng không uống đâu nha." 
Đây mới đúng là bản chất thật của An Tiểu Đóa. Trước mặt người ngoài, giảtrang thành thục nữ, muốn nhã nhặn bao nhiêu cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795422/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.