Thần kinh vốn đang căng thẳng bị tiếng nói bất thình lình càng thêmhoảng loạn, quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, đôi mắt đẹp trong vắtnhư nước mở to, thoáng nhìn tựa như chim cung sợ cành cong [1] . 
[1] Gốc: Kinh cung chi điểu (Chim cung sợ cành cong): Xuất phát từ câuchuyện kể về một cung thủ thiện xạ tên Đại Lỗi, sống vào thời ChiếnQuốc. Thành ngữ này dùng để chỉ sự sợ hãi, hoảng loạn khi con người gặplại một tình huống đáng sợ tương tự như từng diễn ra trong quá khứ. 
Trong lúc nhất thời, chưa kịp định thần, Tô Nhiễm không biết Lệ Minh Vũ vừa nói chuyện gì. 
Lệ Minh Vũ nhìn cô, đôi mắt anh vẫn sâu lắng như mọi khi, tựa mặt biểnthăm thẳm, phẳng lặng dưới ánh trăng. Cái nhìn chăm chú của anh làm toàn thân Tô Nhiễm lúng túng, cô lại nhớ tới lần anh say rượu đêm đó, anhcũng chăm chăm nhìn cô như vậy, giống như một con báo đầu đàn trong đêmtối, mặc dù trầm tĩnh nhưng vẫn ngập tràn nguy hiểm, khiến người khácbất an... 
Giây phút này cũng vậy, ngoại trừ nguy hiểm, còn cócảm giác khẩn trương, trái tim đập rộn ràng không ngớt, ánh mắt anh quámức trầm tĩnh, trầm tĩnh đến nỗi làm cô hít thở khó khăn. 
Tô Nhiễm vô thức nắm chặt tay, cả lòng bàn tay đều mướt nhẹp mồ hôi. 
Cho tới bây giờ, cô mới biết, một người đàn ông dù không làm gì, chỉ yênlặng ngồi cạnh bên, không nói gì cả mà chỉ nhìn, bạn cũng sẽ khẩntrương, rung động. 
Lệ Minh Vũ nhìn gương mặt cô, rồi xuống tớibàn tay cô đang nắm chặt đặt cạnh anh. Có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795423/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.