Đối với chuyện gia đình phức tạp của Tô Nhiễm, An Tiểu Đóa là người rõnhất. Vì vậy, từ trước đến nay, cô chưa bao giờ khoe khoang mình giàu có trước mặt Tô Nhiễm. Đối với tình bạn này, cô rất trân trọng. Cô thườngnói với Tô Nhiễm, sau này nếu có dịp nhất định sẽ dẫn cô cùng về ĐàiBắc, thăm bà ngoại mình. 
Bà ngoại là nỗi bận lòng duy nhất hiện nay của An Tiểu Đóa. 
Nghe An Tiểu Đóa than phiền, Tô Nhiễm mỉm cười, "Muốn mình nói ư, đi dạo phố thì phải coi đi với ai. Nếu hôm nay, cậu đi với Hàn thiếu, người nào đó sẽ không thấy chán đâu nhỉ?" 
"Tô Nhiễm à! Cậu lúc nào thì họcđược miệng mồm như vậy hả? Mình là bạn tốt nhất, thân nhất của cậu đó.Vậy mà bây giờ lại trêu chọc mình? Cái gì mà Hàn thiếu chứ, mình và anhta không có gì với nhau mà." An Tiểu Đóa dí dỏm bĩu môi, làm ra vẻ coithường. 
Người ta thường nói: Tính cách của một người liên quantuyệt đối đến hoàn cảnh lúc nhỏ, điều này hoàn toàn đúng. Từ nhỏ, AnTiểu Đóa đã sống vô ưu vô lo, cộng thêm trưởng thành trong gia đình hoàn chỉnh, cho nên tính cách cô rất hướng ngoại, có chuyện gì cũng sẽ nóira, buồn vui giận hờn trong lòng đều thể hiện rõ trên nét mặt. Tô Nhiễmthường hay nói khuôn mặt cô chính là dự báo thời tiết. Nhưng Tô Nhiễmthì ngược lại, bởi vì gia đình nên cô sống rất nội tâm. Tính cách côđiềm tĩnh và dịu dàng, có chuyện gì cũng để trong lòng, dù vui hay buồn, khi đối mặt với người khác, trên mặt cô bao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795420/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.