Lệ Minh Vũ đi tới, dừng bước trước mặt cô. 
Vóc người anh cao lớn che chắn phần lớn ánh sáng phía sau, Lệ Minh Vũ cúi đầu, ánh mắt anh nhìn cô sâu thẫm trầm tư. 
Bởi vì khoảng cách rất gần nên Tô Nhiễm hầu như phải ngẩng mặt lên đối diện với anh, tư thế này làm cô không thể né tránh, vừa muốn cúi đầu, lạinghe anh nói: "Đừng nhúc nhích." 
Cô giữ nguyên tư thế nhìn anh.Thực lòng, cô cũng không cam lòng dời tầm mắt khỏi anh, tuy rằng tráitim cô đang bắt đầu đập mạnh một cách đáng ghét. 
Anh giơ tay, ngón tay thon dài chậm rãi hướng về đôi má của cô. 
Đôi mắt đẹp bỗng dưng mở to, anh muốn làm gì? Muốn vuốt ve khuôn mặt cô sao? 
Ngón tay ấm áp đan vào mái tóc cô, vén phần tóc đang phủ trên đôi má sangbên thái dương, Người đàn ông này chính là thuốc độc mê hoặc phụ nữ,ngón tay anh mang theo mùi hương hổ phách nhè nhẹ, dễ dàng làm cô mất đi hô hấp, mất đi ý thức. 
Cô mải mê nhìn vào đôi mắt đen láy của anh, dần dần mất phương hướng trong hồ nước sâu thẫm tăm tối, càng vùng vẫy càng trầm luân. Bàn tay Lệ Minh Vũ xuôi theo đôi má mịn màng tớivành tai cô, cảm giác nhồn nhột làm Tô Nhiễm bỗng chốc run rẩy. 
Vành tai duyên dáng và mềm mại dường như khiến anh thỏa mãn, khóe miệngcương nghị khẽ cong lên, rồi bàn tay anh lướt xuống bờ vai trần của cô.Không biết là khẩn trương hay không gian xung quanh quá lớn, đôi vaitinh tế của cô căng cứng, lòng bàn tay nắm lấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795425/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.