Bụi nước dần thấm ướt đôi mắt cô. 
Cô không nói nữa, cũng không tiếp tục nhìn anh, hơi nóng từ vòi hoa sen trong tay làm cả phòng tắm mờ mịt hơi sương. 
Lệ Minh Vũ liên tục nhìn cô, nghe những lời cô chưa bao giờ nói qua, nhìnviền mắt cô dần đỏ ửng, hàng mi dài run nhẹ như đôi cánh ve sầu ngàythu. Anh chưa từng nghĩ có lúc cô sẽ nói những lời như vậy với anh. 
Một giọt nước mắt lóng lánh trong suốt lăn dài từ hốc mắt đến hai má cô. 
Anh vô cớ buồn bực, giọt nước mắt kia như một con dao nhỏ đâm vào ngực anh. Anh nhíu mày, loại buồn bực đột ngột này vẫn không hề tản đi. Chếttiệt, cô khóc gì chứ! 
Tô Nhiễm nhanh chóng lau nước mắt, thấy anh nhíu mày nhìn trân trân bản thân, cô cắn môi xấu hổ nói, "Đã tắm xong rồi." 
Lệ Minh Vũ vẫn không đứng dậy, ngược lại anh giơ cánh tay lên. Lòng bàntay dày rộng vén mái tóc dài đang rũ trên khuôn mặt, ánh mắt cáu kỉnhdần được thay bằng thần sắc trầm ngâm. 
Tô Nhiễm ngẩn người, độấm và mùi hương từ đầu ngón tay của anh len lõi vào hô hấp của cô, khiến phút chốc cô chỉ muốn trốn tránh, anh chưa bao giờ chủ động chạm cô như vậy. 
"Em, em lấy khăn tắm giúp anh." Nói xong, cô liền muốn đứng lên. 
Bàn tay của người đàn ông vô cùng mạnh mẽ kiềm cô lại, anh hơi tăng thêm lực làm cả người cô không thể không ngả vào anh. 
Tô Nhiễm tránh không được, thấy anh ngồi thẳng dậy, cô sợ hãi giơ bàn taytheo bản năng chống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795445/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.