Đây là lần đầu tiên sau khi Tô Nhiễm kết hôn, Tô Ánh Vân đến biệt thựBán Sơn. Cảm xúc của bà tuy rất nhiều nhưng cũng không lộ ra ngoài mặt. 
Chị Hoa dọn đủ loại hoa quả, bánh ngọt, nước trà lên rồi lại tất bật chuẩn bị buổi trưa. 
Mộ Mạn Vân thấy vậy liền lắc đầu, nhìn Lệ Minh Vũ đang ngồi trên sofa đốidiện, giọng nói rõ ràng không hài lòng, "Minh Vũ, biệt thự này mà conchỉ thuê một người giúp việc? Ngoài người giúp việc này, lao công hay gì gì đó cũng không có? Thậm chí làm theo giờ cũng được, lẽ nào mọi việcđều để Tiểu Nhiễm tự làm ư?" 
"Mẹ, trong nhà không nên có nhiều người lạ." Lệ Minh Vũ đáp. 
"Con nói gì vậy? Thêm một hai người giúp việc thì có gì đâu. Mẹ thấy, haiđứa con hãy cứ chuyển tới ở biệt thự nhà họ Lệ đi. Ở đó, mẹ giúp đỡ lolắng cũng tốt hơn. Ít ra, sẽ không lạnh lẽo vắng ngắt như nơi này." 
Lệ Thiên ngồi bên cũng mở miệng, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, "Con đi làmthì không sao, còn Tiểu Nhiễm một mình, ngay cả người để nói chuyện cũng không có." 
Không đợi Lệ Minh Vũ lên tiếng, Tô Nhiễm liền đứngdậy theo rót trà cho Lệ Thiên, nhẹ nhàng mỉm cười, "Ba mẹ, thực ra việcthuê ít người là chủ ý của con. Con không thích chung quanh ồn ào. MinhVũ cũng hiểu chuyện này, cho nên ba mẹ đừng lo lắng ạ." 
Mô MạnVân tràn đầy yêu mến nhìn Tô Nhiễm, kéo tay Tô Ánh Vân vẫn đang mỉmcười, nhẹ giọng nói: "Chị sui à, phải nói cô bé Tiểu Nhiễm này thật sựrất đáng yêu, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795454/quyen-2-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.