Phòng khách sạn, rèm cửa sổ dày che khuất khung cảnh mỹ lệ của thành phố bên ngoài cửa sổ. 
Hạ Đồng mặc váy ngủ đỏ gợi tình nóng bỏng bước lả lướt lên trước, hai lyrượu vang đỏ trên tay ánh lên bàn tay trắng bóng càng thêm tươi sáng, cô ta buông một lỵ rượu xuống, cánh tay mượt mà ôm lấy cổ người đàn ông,cả cơ thể mềm mại ngả vào lòng người đàn ông đó. "Anh thật là đáng ghétmà, lẽ nào em không bằng những phần tài liệu này sao? Từ nãy tới giờ,ngay cả con mắt cũng không thèm nhìn người ta gì hết à." 
Lệ Minh Vũ ôm Hạ Đồng, nhếch môi cười rồi buông tài liệu xuống, nhận lấy lyrượu vang cô ta đưa, nhấp một ngụm rượu vang đỏ, "Em phải hiểu rõ, haingày nữa là tới bầu cử.” 
"Biết, đương nhiên em biết mà. Trên đời này còn ai quan tâm chuyện này hơn em chứ?" Cơ thể đầy đặn mĩ miều épsát vào anh, khẽ vuốt ve lồng ngực đàn ông rắn chắc, ngón tay chậm rãilướt qua đôi má cương nghị, thở gấp một tiếng, "Nhưng Minh Vũ, người tarất nhớ anh mà." 
Thần sắc Hạ Đồng động tình như một mèo con,nhưng ngược lại Lệ Minh Vũ quá mức nguội lạnh, anh chỉ nhếch miệng nhìnhai mắt mơ màng đỏ hồng ham muốn tình ái của cô ta. 
"Hạ Đồng, tài liệu này chưa đủ." Giọng nói anh trầm thấp. 
Hai cánh tay cô ta vòng lại ôm anh, đôi môi đỏ mọng cạ vào quai hàm khiêugợi của anh, cúi đầu nói: "Minh Vũ, Hòa Tấn Bằng là cáo già không dễứng phó đâu, anh cũng biết sức ảnh hưởng của ông ta ở giới kinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-kinh-mong-99-ngay-lam-co-dau/795451/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.