Lục Nhung một ảnh hậu nổi tiếng và có gia thế khủng khi cha cậu có công ty riêng chuyên về giải trí. Mỗi tháng, ông cho cậu rất nhiều tiền tiêu vặt. Bình thường không có chỗ xài, thành ra tích hoài tích mãi, liền tích được một số tiền lớn. Sau đó cậu gặp Khương Thiệu.
Khương Thiệu do dùng chai rượu đập vỡ đầu một tên chủ giở trò bất chính với anh, nên bị bắt vào đồn cảnh sát. Cậu lặng lẽ lấy tiền bảo lãnh cho Khương Thiệu được ra ngoài. Biết Khương Thiệu cần tiền, liền sốt sắng hỏi “Tôi, tôi, tôi có thể bao bao bao bao bao dưỡng anh không?” Khương Thiệu đồng ý.
Dù đã làm ảnh đế nhưng anh vẫn đến theo yêu cầu của cậu nhưng chỉ có việc là anh không bao giờ chịu xài mùi dâu tây ấu trĩ của cô. Làm cho cậu vô cùng mất hứng.
Quá khứ là thứ khiến con người ta đễ đau khổ và khó quên nhất. Thời gian bên nhau lâu cậu dần khám phá ra nhiều thứ đau khổ từ anh và cả chuyện tại sao anh không bao giờ chịu sử dụng hương vi dâu kia một phần là do quá khứ khiến anh bị ám ảnh. Yêu thương và đối đãi với anh thật tốt ngỡ rằng mọi chuyện đều tốt cho đến khi một người trở về lắm đảo lộn mọi thứ của cậu và cướp anh ra khỏi tay cậu. Lục Nhung phải làm gì để níu giữ anh và tình yêu này.