1.
“Vật tiếp ứng lần này thật đáng yêu.” Trợ lí nói với Khương Thiệu “Cái tranh mà hậu cần phối hợp tuyên truyền nghe đâu còn đẹp hơn cả tranh chính, hình như là cùng một fans vẽ cho cậu đấy.”
Khương Thiệu nghe xong, mở weibo lên xem.
Vừa lướt qua, anh đã nhíu mày.
Anh tag cái weibo chưa từng đăng gì kia.
Khương Thiệu V: @Một chú nai nhỏ nhỏ nhỏ nhỏ Tranh đẹp lắm, cảm ơn (づ ̄ 3 ̄)づ
Đám fans lập tức sôi trào.
Còn nhanh chóng lập ra đủ loại tài khoản lấy tên “Một chú nai nho nhỏ”, “Một chú nai nhỏ nhỏ nhỏ”, “Một chú nai nhỏ nhỏ nhỏ nhỏ nhỏ”, “Một chú nai nhỏ nhỏ nhỏ bé” các loại để bình luận bên dưới với nội dung hôn lại Khương Thiệu.
Khương Thiệu nhìn weibo.
Anh vẫn nên về nhà ăn chú nai nhỏ của mình thôi.
2.
Một đêm mưa gió hơn mười mấy năm trước.
“Trốn kĩ, nhất định không được ra nghe chưa.” Dì bảo mẫu không ngừng dặn dò “Ngoan, con trốn kĩ ở dưới ngầm giường, đừng có ra đấy.”
“Vâng ạ.” Cậu bé ngoan ngoãn gật đầu.
Bên ngoài truyền đến đủ loại âm thanh.
Cậu bé không dám động đậy.
Rầm.
Một vật nặng rơi xuống đất.
Có chất lỏng ấm nóng chảy ra rất nhiều rất nhiều.
Cậu bé con vẫn không nhúc nhích mà trốn dưới ngầm giường.
Cậu sợ.
Tiếng sấm bên ngoài đùng đoàng vang lên.
Cậu nhắm chặt mắt, cắn nắm tay, không cho mình khóc ra tiếng.
Mãi đến trưa hôm sau, cảnh sát mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-em-thich-anh-anh-anh/3225861/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.