Hắn Tiêu Vân Hiên vì bị hiểu lầm phản bội sư môn mà bị đánh đến mất mạng. Linh hồn anh may mắn đã xuyên không vào đứa bé vừa được hạ sinh của một vị cô nương. Cảm giác xung quanh lộn xộn, Tiêu Vân Hiên ý thức dần tỉnh lại. Nhìn thấy người phụ nữ ôm mình vào lòng âu yếm còn đặt tên cho hắn là Hiên chỉ khác không có chữ Dật của đời trước.
Có hay không số phận của hắn ở kiếp này sẽ khác biệt kiếp trước. Có một điểm không giống kiếp trước đó là hắn được người mẫu thân này tựa hồ rất yêu thương hắn. Bản thân hắn lại có quyền hưởng thụ tình thương này hay sao và nó có thể tồn tại được trong bao lâu?
Những suy nghĩ chợt vụt tắt khi hắn không nhìn thấy phụ thân. Chẳng lẽ kiếp này phụ mẫu lai tiếp tục có hiềm khích? Kiếp trước mẫu thân vì oán giận phụ thân mà trút giận lên hắn, Vân Hiên nguyện rằng kiếp này sẽ không vì bảo toàn đại cục mà lại chịu uỷ khuất, không có tình thương của phụ mẫu chi bằng làm một cô nhi.