“Chúc mừng Liễu cô nương, cô đã hạ sinh một tiểu hài tử.
“Là thật sao, ta muốn nhìn đứa bé”
Cảm giác xung quanh lộn xộn, Tiêu Vân Hiên ý thức dần thanh tỉnh nhưng mắt không thể nào nhìn rõ mọi vật. Nội tâm cười khổ, muốn chết cũng khó vậy sao? Càng nghĩ lại càng thấy có chút gì đó không đúng, vừa mới chịu 100 vô cực roi tại sao lại không có cảm giác đau đớn cho dù thuốc giảm đau cũng không có tác dụng cường đại như vậy. Bản thân chưa từng bị tổn thương ở mắt tai sao dường như là không thể mở mắt ra được.
“Mụ bà đứa trẻ này một thanh âm cũng không có” hắn nghe được thanh âm của nữ tử nhưng lại không nghe rõ nàng ta đang nói cái gì.
“Đúng a, đứa trẻ này tại sao lại không khóc? Yên tâm có ta ở đây nó nhất định không có việc gì” dứt lời, mụ bà mở tả ra, vỗ mạnh vào mông đứa trẻ mấy cái. Đây là cách các mụ bà thường dùng thử phản ứng của trẻ con, thường chỉ cần hai cái sẽ khóc rống lên nhưng nay cả mười cái, bờ mông cũng một mảng ửng hồng mà nó vẫn không có phản ứng.
“Đủ rồi, đừng đánh nữa, bà xem đều đánh đỏ cả lên” nữ nhân nằm trên giường muốn cướp lấy đứa bé.
“Cô nương, bây giờ không phải lúc đau lòng, nếu đứa trẻ vẫn không có phản ứng xem chừng sẽ chết non”.
Từng lời họ nói, Vân Hiên dần nghe rõ, đau đớn trên mông chứng minh đứa trẻ kia là mình, không lẽ chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-kim-sinh-vo-hoi/3156142/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.