“Đại ca, huynh bị thương nặng như vậy còn không chịu ăn sao mà chịu nổi.”
“Dật Hồng, đến Thư đường học đi đừng lo cho ta, ta không muốn ăn.”
Vừa đến trước phòng Đại ca đã nghe thanh âm suy yếu từ trong vọng ra, cầm phong thư trong tay, Dật Hiên bất đắc dĩ thở dài. Lúc viết phong thư này Sang Sang cô nương kia để mình bên cạnh, lúc trao tay cũng cường ngạnh không cho phép mình được xem nó, thật không biết là phúc hay họa? Dật Hiên thật sự rất thích nữ tử thông tuệ kia có thể trở thành tẩu tử của mình.
Thu hồi ý nghĩ, Dật Hiên đẩy cửa, lần thứ hai bước vào phòng Đại ca. Đến Tiêu gia mấy tháng, Dật Hiên đối với người trong phủ đều ở thế dồn dập tiến công nhằm nhanh chóng thu được cảm tình nhưng chung quy vẫn chưa dám thân cận vị Đại ca này. Tình cảnh này phải chăng là thời cơ đã đến? Chỉ sợ sau khi Đại ca đọc xong bức thư này lòng lại thêm căm hận chính mình nhưng việc đã hứa vẫn phải hoàn thành.
“Đại ca, đệ có chuyện cần nói với huynh.”- Bước vào phòng, mặt đối mặt khó xử, Dật Hiên chủ động lên tiếng trước.
“Đại ca, cơm cùng thuốc đều để ở đây, huynh nhất định phải ăn, Hồng nhi đi thăm Tứ ca.”- Dật Hồng đem thức ăn để trên cái ghế đặt sát giường, xoay người lướt qua mặt Dật Hiên, hơi ngập ngừng, muốn nói lại không biết nên xưng hô thế nào đành cúi đầu bước nhanh ra ngoài.
“Đến xem ta chết hay chưa sao? Thứ lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-kim-sinh-vo-hoi/3156108/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.