“Thần Tiêu Dật Hiên tham kiến Hoàng Thượng” Buổi sáng vừa mới đánh Thái tử, buổi chiều đã bị Hoàng Thượng gọi vào cung triệu kiến, Dật Hiên linh cảm có chuyện chẳng lành, quả nhiên
“Nghe nói, sáng hôm nay, Thái tử nói năng lỗ mãng bị Thái phó thay Trẫm giáo huấn một phen?”.
“Thần không dám!”
Không ngoài dự liệu, đánh nhi tử, lão tử tìm đến mình tính sổ. Tiêu Dật Hiên không dám nhiều lời, thành thật quỳ cung kính bẩm.
“Không dám? Trẫm thấy ngươi chuyện gì cũng dám làm”.
“Thần biết tội” Hoàng Thượng sắp nổi giận, Dật Hiên nhanh chóng nhận sai. “Người đâu, kéo Tiêu đại nhân ra ngoài đánh năm mươi roi” nghe phán quyết, Dật Hiên mông ẩn ẩn đau, cũng biết hiện tại không thể phản kháng liền ngoan ngoãn đứng dậy theo thái giám đi ra ngoài. Nhìn Dật Hiên thành thật đi lĩnh phạt, Hoàng đế lại suy ngẫm về chuyện sáng hôm nay.
“Nhi thần tham kiến phụ hoàng” Hiên ca ca vừa đi, Đông Phương Ninh liền chạy đến Ngự thư phòng. Một lúc lâu không nghe phụ hoàng miễn lễ, Đông Phương Ninh biết nhất định người vì chuyện ngày hôm nay mà sinh khí, liền thành thật quỳ thẳng tắp.
Đứa con đoan chính quỳ, Đông Phương Khôn có cảm giác bất đắc dĩ. Đứa con này, lúc cần nó không hiểu chuyện nó lại cực thông tuệ, mọi việc được giao đều hoàn thành rất tốt. Lúc cần nó chín chắn lại xử sự vô cùng trẻ con. Tựa như chuyện ngày hôm nay, thân làm quân chủ phải có lòng khoan dung đại lượng, mưu cầu đại cuộc, phải học được hỉ nộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-kim-sinh-vo-hoi/3156123/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.