Tâm Như một tiểu cô nương có tuổi thơ bất hạnh. Mười tuổi té giếng mất trí nhớ. Mười một tuổi lại bỏng một nửa khuôn mặt phải nhờ tới thuật dịch dung. Mười hai tuổi, làm vỡ bình ngọc lục đại tỷ yêu thích, phạt quỳ trên núi một đêm…
Trong cung đang truyền đến mọi nhà việc tuyển tú nữ làm phi cho hoàng thượng mới lên ngôi. Cô cùng tỷ tỷ Nhược Mai chuẩn bị tấn cung. Cô thì chỉ xem mình là cành đào dập nát nên cứ thuận theo cha mẹ thôi. Nhưng cha nàng từ bảy năm trước phải cho nàng theo học võ công giờ đây cha lại trao cho nàng một mảnh bạch ngọc nhỏ, điêu khắc tinh xảo và bảo nàng đây là tín vật chủ tử phát cho mỗi sát thủ. Đêm nay hướng Huyền Thiên sơn trang tập họp. Từ đó ta được huấn luyện trở thành một sát thủ.
Chạy trời không khỏi nắng, ta trở thành sát thủ vì muốn sống đời phiêu dạt giang hồ, thế nào mà vẫn phải giam mình vào cái chốn cung cấm? Lão hoàng đế này, kiếp trước ta nợ nần hắn sao? Nhưng nàng không biết rằng hoàng đế lại là một người tuấn tú bất phàm. Chuyện tình của họ cũng đầy trắc trở liệu họ có đến được với nhau.