Một màn tung hứng quen thuộc diễn đủ, ta quay trở lại Cam Tuyền cung.
Vừa bước chân vào Hồng Điệp các, Hương Trầm đã nhìn ta đầy ẩn ý khó hiểu. Trong lòng thở dài, lại chuyện gì nữa đây?
Đợi cất đi áo khoác ngoài, Xuân Hoa vui vẻ đẩy cửa gỗ tiến vào, thông báo với ta : “ Nương nương, thái giám mới được phân đến đang đợi ở ngoài.”
Ta khoát tay: “Cho vào.” Phiền não mà nghĩ, lại nữa?
Một hoạn quan cúi người đúng tiêu chuẩn, không tiếng động xuất hiện trước tầm mắt ta.
Hắn dường như không có ý định hành lễ, Hương Trầm cũng lặng lẽ lui đi, ta vô cùng hứng thú nhìn tên thái giám trước mặt.
Dường như chỉ đợi cho Hương Trầm đi hẳn, hắn ngay lập tức đứng thẳng người, đôi mắt không hề kiêng dè nhìn thẳng vào ta.
Ta có xúc động muốn chạy trốn ngay lúc này, chạy khỏi đôi mắt yêu thương cùng bất đắc dĩ kia đang nhìn sâu vào mắt ta. Chợt bối rối không biết nên đối diện với hắn ra sao.
Nam nhân này lại là Lưu Hạ Kì.
Lưu Hạ Kì che chở ta từ nhỏ luôn trầm ổn ấm áp như người cha, Lưu Hạ Kì ta quen khi là Lã Tâm Như lại yêu nghiệt khó hiểu. Mười năm xa cách cùng những chuyện xảy ra khiến ta lúng túng trong cuộc gặp mặt này.
Hắn là người phá vỡ bầu không khí ngột ngạt này trước: “ Tâm Như.. không, Châu nhi... muội...”
Ta không thể làm gì hơn là bước xuống tiến tới gần huynh ấy,nhìn trực tiếp vào đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cung-phi/1898438/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.