Chuyện xảy ra ở Điện Đại Bảo như một bì thư mật, không có bất kìtin tức gì truyền ra. Những người có mặt hôm đó cũng ăn ý không nhắctới.
Ta nôn nóng muốn biết đến cùnglà có chuyện gì, dù trong lòng mơ hồ nảy sinh một dự cảm. Hôm đó cóngười bỏ mạng, mùi máu tanh khó dấu thoang thoảng trong điện cùng biểucảm khó coi của thái hậu, chuyện này có thể liên quan đến hoàng thất.
Nghĩ tới đây, ta như chợt hiểu ra sự im lặng của tất cả phi tần.Cung cấm là nơi nào chứ, các nàng cũng không phải kẻ ngốc, có lẽ cũngđoán ra một hai phần.
Xuân Hoa vừalấy y phục mùa thu từ thượng cung cục về, đang cao hứng kể về bộ váy dài lấy hoa ly làm chủ đề của ti chế phòng.
Ta vui vẻ ngồi nghe nàng ríu rít nói đông tây, nhàn nhã uống trà.
Diệp Tử từ ngoài đẩy cửa bước vào, nàng gần đây đã yên phận hơn, khi hầu hạ cũng không tỏ ra miễn cưỡng như trước. Không hiểu là vì Thiên Vũ lạnh nhạt mà
chết tâm, hay ẩn nhẫn chờ thời cơ. Ta cũngkhông có thời gian nghiên cứu nàng, liền ra hiệu cho nàng bấm báo: “Nương nương, Hiền tần nương nương vừa tới. Đang đợi ngoài điện.”
Ta dừng lại động tác tay, Hàn Duyệt Linh tới? Mất vài giây hoảngloạn mới chấn định lại. Hiền tần cùng ta ngày thường không thân thiết,nàng lại tới Hồng Điệp các, không phải là phát hiện ra gì đó?
Lắc đầu phủ nhận, nếu xác định ta là Lưu Hàn Châu, cũng không cần quang minh chính đại đến tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cung-phi/1898440/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.