Vó ngựa giữa thảo nguyên xới tung từng cồn cát khôkhốc, chỉ nghe thấy từng trận roi vun vút quất vào không trung, mạnh mẽ như nhữngđứa con của thảo nguyên thực sự. Trong lòng tràn đầy khí thế.
Y phụctung bay trong gió, hương vị thơm ngát của cỏ ngập cơ thể, từng đợt gió, cáttáp vào mặt, rát nạt nhưng lại sảng khoái vô cùng.
Tựa nhưcon tuấn mã đứt cương, tự do tung hoành ngang dọc, trong đầu ta không còn bất cứý niệm nào khác. Phiền muộn, vướng bận, tất cả lúc này chỉ nhẹ tựa lông hồng,hòa vào không khí, lặng lẽ bay đi…
Ta cùngđám hộ vệ khẩn trương tiến về phía trước, vì đường khá dài nên mọi người đều muốnnhanh chóng di chuyển, không có bộ dạng “ cưỡi ngựa xem hoa” như lần lễ xuấtgiá của Ngọc Liên. Bản thân lại không phải ngồi trong kiệu, được cưỡi ngựa liềumạng, ta chợt tìm được nhiệt huyết có chút ngông cuồng xa xưa của mình.
Chúng tachỉ nghỉ lại một chút để dùng bữa buổi trưa. Ngồi cạnh những nam nhân đều hòa sảngdùng bữa, tất cả những lễ tiết câu nệ như biến mất, vui vẻ biết bao. Tuy chỉ làăn lương khô, nhưng lại không hề thấy khó ăn. Ta đang vui vẻ ăn cùng mọi người,một hộ vệ to lớn tên A Lượng ngồi cạnh chợt giơ bàn tay thô to lên vỗ mạnh vàovai ta, nói lớn:” A Kháng, ngươi nói xem, nữ nhân Lương quốc nghe nói đều hungdữ, thô kệch như đàn ông. Chẳng bằng mang vài mĩ nữ Vân quốc chúng ta tới thọ yến.Khả hãn Lương quốc mới lại không thích hơn những thứ này!”
Nói đếnđây, tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cung-phi/1898428/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.