Rạng sáng, ta cùng Thiên huynh cùng chủ tử xuất phát. Thiênhuynh có nói sẽ mất khoảng một ngày một đêm để tới Đường Mị trấn, trên đường điphải vượt một khu rừng, có lẽ phải ngủ qua đêm.
Ta cùng Thiên huynh kiếm củi đốt một đống nho nhỏ để sưởi. Rừng Thiều Quang vềđêm càng lạnh lẽo và im lặng tới đáng sợ. Ta nhìn con thỏ nướng trên tay chủ tửmà đã thấy đói, cùng Thiên Bình vừa ăn vừa kể chút chuyện về quá khứ.
" Tâm Như, muội sao lại muốn trở thành sát thủ?" Thiên huynh nhìn ta,ánh mắt không giấu nổi tò mò.
" Vậy huynh thì sao? Là một Vương gia cao quý, sao lại chọn con đường này?"Mỗi khi cảm thấy khó trả lời, ta thường đá lại vấn đề cho huynh ấy.
Thiên huynh có chút mất tự nhiên, sau đó ngẩng mặt lên trời, khẽ thở dài mộthơi, tầm mắt đen như thạch bảo rơi vào khoảng không bất định:
" Có lẽ do duyên số chăng… chính huynh cũng không hiểu vì sao? Vì mục đíchgì hay chỉ là ..như người ta thường nói nhàn cư vi bất thiện?"
Ta muốn cười nhưng lại nhạy cảm bắt được trong mắt huynh ấy sự bất đắc dĩ, khẽho nhẹ,hai tay ôm lấy đầu gối, ta bắt đầu trả lời câu hỏi huynh ấy:
"Muội lại muốn rời xa những điều hoa lệ giả dối, chu du chân trời góc bểmà lại có thể tự bảo hộ bản thân tốt." Một nụ cười bất giác nở trên môita, nữ nhân chỉ đứng sau bóng nam nhân sẽ càng trở nên yếu đuối, ỷ lại hơnchăng? Có phải vì vậy mà ta thực không muốn trở thành một nữ tử tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cung-phi/113221/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.