Mười tuổi té giếng mất trí nhớ…
Mười một tuổi lại bỏng một nửa khuôn mặt phải nhờ tới thuật dịch dung…
Mười hai tuổi, làm vỡ bình ngọc lục đại tỷ yêu thích, phạt quỳ trên núi mộtđêm…
Ta thở dài nhìn cảnh sắc âm u của cảnh vật trước mắt, không khỏi nhớ tớinhững xui xẻo ngay đầu đời đưa ta tới quyết định ngày hôm nay.
Hoàng đế băng hà, cả kinh thành nhuộm sắc trắng, không còn tiếng nói cười nhộnnhịp, cũng hẳn là cất đi toàn bộ vẻ hoa lệ nơi tinh hoa của một quốc gia hùng mạnhnhư Vân Quốc.
Trước tiền sảnh, phụ thân ta đang phiền não mà thở dài, canh sen bát bửu bên cạnhđã nguội lạnh từ lâu…
Đại nương cũng không e dè sắc mặt của ông, đang cao hứng với y phục tham giatuyển tú của tỷ tỷ Nhược Mai do thợ may vừa đem đến.Trên dưới
Lã phủ đều nhìn ra, bà là hy vọng vào Nhược Mai biết bao a.
Bất quá Nhược Mai đúng là dung mạo khá, tuy không nói đến bậc khuynh quốc nhưngcũng là nữ tử kiều diễm. Dáng người uyển chuyển, diện mạo ngọt ngào lại ngâythơ.Nam nhân nhìn nàng cũng là dạng châu bảo được nâng niu.
Sau khi đã lật lại y phục tới có phần lộn xộn, đại nương quay sang phía ta, kiaánh mắt hả hê rõ ràng làm ta không khỏi cười lạnh:
" Tâm Như, ngươi mau coi lão gia đã chuẩn cho đại nuơng chuẩn bị cho ngươiviệc yên bề nghi thất. Tiểu Linh đã nói cho ngươi các công tử tới hỏi ngươi?"
Bộ mặt thỏ chết cáo buồn của bà, ta đã coi tới mười bảy năm trời, còn tự hỏi bàcó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sat-thu-cung-phi/113220/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.